Ta là dọn đến kinh thành nên cũng có mang y phục, còn nam phụ tiên sinh bên kia cũng có mang hành trang của mình. Chỉ có thị vệ ta mang theo bị thương hơi nhiều, cũng may không ảnh hưởng tới tính mạng. Đông Phương Tĩnh có danh thần y cũng không để trưng bày. Hắn lo xong cho bản thân với Tạ Lan Nhu thì cũng quay sang xử lý vết thương cho những người bị thương khác.
Chỉnh trang ổn thỏa mọi thứ xong cả đoàn nhân mã chúng ta tiếp tục hành trình. Mấy người bị thương không đi được sẽ được chiếu cố đàng hoàng, chờ có người sẽ đưa họ về Phú An.
Ta thân phận cao, mấy thứ này cơ bản không cần lo, cái cần lo là nàng nữ phụ đang ngồi sau Đông Phương Tĩnh kìa.
Ngựa ta với Đông Phương Tĩnh đi ngang nhau, vậy là ta bị Tạ Lan Nhu quấn lấy huyên thuyên trò chuyện. Đông Phương Tĩnh quả đúng là khối băng! Dọc đường chả thấy hắn lên tiếng, cứ mặt lạnh ngồi cưỡi ngựa. Chẳng trách Lan Nhu cô nương cảm thấy tịch mịch đến nỗi có cơ hội là nói nhiều thế này.
Ta cũng không phiền mà bồi nàng. Trong nguyên tác chỉ chú tâm tâng bốc nữ chính mà bôi nhọ nữ phụ. Chỉ lo miêu tả nữ phụ vì ghen tức mà sắc mặt vặn vẹo ra sao, ăn nói thiếu muối như thế nào, là những chuyện xấu gì. Cơ bản đã bỏ qua một mặt tốt đẹp nào đó của những nữ phụ xấu số kia.
Ví như Tạ Lan Nhu đây. Thật ra nàng ấy cũng chỉ là một tiểu cô nương đáng yêu, ngây thơ. Từ nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tam-dac-cua-nu-phu/191490/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.