Thứ ba, ngày 1 tháng 1
Sau khi ngồi viết xong nhật ký cho ngày hôm qua thì cũng đã là 9 giờ 24 phútsáng rồi. Lúc ấy tôi mới cảm thấy đôi mắt mình nặng trĩu không mở nổi nữa, ngaycả máy tính cũng chưa kịp tắt, tôi đã leo lên giường ngủ ngon lành.
Đang mơ mơ màng màng thì nghe tiếngchuông cửa réo liên hồi. Tôi còn nghĩ là mình đang nằm mơ, cố mở mắt ra mớinhận biết được đó chính là tiếng chuông cửa nhà mình. Tôi nín thở lắng nghe xongrồi mới xuống giường ra mở cửa, từ chỗ mắt mèo trên cánh cửa nhìn ra ngoài, tôithấy gương mặt có vẻ rất sốt ruột của ba, tôi vội vàng mở cửa ra. Đúng là ba mẹrồi, hai người tay xách nách mang tùm lum đồ đạc, tôi mở cánh cửa chống trộmnặng trình trịch ra, ngạc nhiên la lên, “Ba mẹ, sao ba mẹ lại lên đây?”
Ba trông thấy bộ dạng của tôi liềnnói, “Tuyết Nhi, bộ con bị bệnh hả?” Tôi lấy tay vuốt vuốt lại mái tóc, rángnặn ra một nụ cười nói, “Đâu có, hôm qua con mải chơi khuya quá, đến gingủ nè”.
Tôi liền mời ba mẹ vào nhà, mẹ nói,“Tuyết Nhi à, ba mẹ có gọi điện cho con, điện thoại của con cứ kẹt máy hoài, diđộng cũng tắt máy nữa. Ba mẹ cứ bàn tính mãi, rồi mới quyết định lên đây xemsao”.
Ba nói, “Ba không biết là đã xảy rachuyện gì, con xem đây, ba mẹ đã mang cả thức ăn cho buổi trưa hôm nay lên luônrồi”. Nói xong bảo mẹ vào bếp, nhưng bếp tôi đã lâu không dùng đến, cái gì cũngkhông có cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-ly-hon/1863268/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.