Thứ sáu, ngày 9 tháng 11
Hôm nay tôi chạy vội về quê, ba mẹ vẫn còn buồn vì cái chết của Gia Gia. Banói, “Đúng là một cô gái đã tông chết Gia Gia, cô ấy tên Từ Thành Phương, làm ởcửa hàng rượu trên triền núi. Con cô ấy đang học trung học, ba năm trước cô ấyđã ly hôn. Cả nhà sống nhờ vào chiếc xe honda ấy”. Nghe mẹ nói thế mà người tôivẫn cứ nóng ran như thể có thể đốt cháy tất cả mọi thứ. Một lúc sau tôi nói,“Dù có như thế nào con cũng muốn người tông chết Gia Gia phải đền tội”. Mẹ tôinói, “Nhất định phải đòi cô ta bồi thường, lấy mạng đền mạng, đó là thuận theolẽ trời”.
Đến trưa tôi cùng ba đến đồn côngan, Tiểu Lý, người phụ trách vụ án của Gia Gia nói là, “Ngày hôm đó ThànhPhương phải đưa một người khách nước ngoài đến địa điểm du lịch, trên đường về,cô ấy đi quá nhanh nên đã tông vào một cháu gái trên đường. Lúc đó thấy cháu béđi cùng với một ông lão, sợ phải chịu trách nhiệm, do dự một hồi rồi cô ấy bỏchạy. Lúc đó, cô ấy đội nón bảo hiểm nên không ai nhìn thấy. Mãi đến ngày hômqua, cô ấy mới gọi điện đến đồn cảnh sát thú tội. Cô ấy nói vì biết được ngườichết là một đứa bé nên cô ấy không ăn ngủ gì được, lương tâm cắn rứt, nên cô ấyđã…” Khi Tiểu Lý thuật lại chuyện này, tôi nhìn thấy mắt ba tôi ươn ướt, có lẽông cụ đang tự trách mình. Tôi hỏi Tiểu Lý chỗ Thành Phương tạm giam. Tiểu Lýnói, “Chúng tôi đã thẩm vấn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-ly-hon/1863265/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.