Bởi tai và đuôi của Tô Ngọ đã nhô ra, Viêm Phi Ngang không thể làm gì hơn là đành đưa cậu tới khách sạn trước.
Không vào khách sạn thì cũng vẫn phải vào phòng, trên đường đi Viêm Phi Ngang cố ý dừng xe mua mũ, mua cùng lúc vài cái về, màu sắc có xám, đen và trắng, kiểu dáng thoạt nhìn đều không tệ.
“Sao lại phải mua nhiều mũ vậy?” Tô Ngọ lập qua lật lại cái túi anh mang về, tò mò hỏi.
“Để hai cái trên xe, sau này có thể đội bất cứ lúc nào.” Viêm Phi Ngang đội cái màu đen lên đầu cậu, vành mũ có hơi lớn, làm cho khuôn mặt nhỏ của Tô Ngọ trông càng trắng trẻo hơn.
“Ồ! Phi Ngang anh thật thông minh! Như vậy rất tốt!” Hai tay Tô Ngọ giữ chặt vành mũ, sau này nhỡ đột nhiên cậu lại mọc tai, cũng không cần xuống đường tìm cửa hàng mũ nữa rồi.
Ngoài mấy cái mũ để ở trên xe, Viêm Phi Ngang còn chọn thêm hai cái màu trắng, để cậu cất vào trong bọc quần áo, như vậy cho dù không ở trên xe, cũng có thể có mũ đội vào bất cứ lúc nào. Tô Ngọ rất hài lòng!
Hai người một lần nữa tới khách sạn, có điều lần này, Viêm Phi Ngang đặt phòng tiêu chuẩn có hai giường.
Anh muốn thử một lần, nếu như qua đêm ở khách sạn, thử xem có thể tách ra với Tô Ngọ một đêm hay không, mong rằng sau khi tách ra, tâm tư xấu xa của anh có thể thu liễm lại.
Sáng sớm đã phải tới bệnh viện, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-khi-ket-hon-cua-chuot-manh/2501624/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.