“Phi Ngang, anh bị thương à? Em ngửi thấy mùi máu của anh.”
Không muốn để cậu phát hiện nên Viêm Phi Ngang mới đi tắm rửa từ sớm không ngờ lại làm cho chút mùi máu này càng phát tán rộng hơn, thấy khuôn mặt nhỏ của Tô Ngọ nhăn lại, lo lắng, còn mang theo một chút giận dữ, anh xoa nhẹ đầu cậu một cái, “Vết thương nhỏ thôi mà, không cần để ý tới.”
“Cho em xem một chút.” Tô Ngọ rõ ràng không tin anh, đưa tay tới lột quần áo của anh ra.
Viêm Phi Ngang vội một phát túm được tay cậu, ngăn động tác của cậu lại, nắm tay cậu đi tới bàn đọc sách lúc nãy, cúi đầu nhìn quyển vở cậu đặt trên bàn, “Nãy em đang làm gì vậy?”
Phát hiện anh nói lảng sang chuyện khác, Tô Ngọ vừa lo vừa giận nhất thời càng giận hơn, giận tới nỗi còn nguýt anh một cái, thẳng thừng quay đầu đi không để ý tới anh nữa.
Đây có thể coi như là lần đầu tiên cậu tỏ ra giận dữ với Viêm Phi Ngang, Viêm Phi Ngang lại không có kinh nghiệm dỗ người yêu, trong lòng thực ra có chút luống cuống, vỗ vỗ vai cậu, nhưng vẫn rất bình tĩnh giải thích: “Thật sự chỉ là một vết thương nhỏ thôi mà, một vết thương cực nhỏ, chẳng mấy chốc sẽ lành.”
Viêm Phi Ngang căn bản không nhẫn tâm từ chối cậu, cuối cùng anh vẫn cởi cúc áo mặc ở nhà ra, mở rộng vạt áo cho cậu xem lồng ngực của mình.
Trên người anh gần như không nhìn ra chỗ nào có thịt mỡ thừa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-khi-ket-hon-cua-chuot-manh/2501622/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.