Ngày Tết, Đinh Nguyệt Toàn là người gốc Tô Châu, nàng ấy không ở lại Thượng Hải, mà đi về quê nhà một chuyến.
Đinh Nguyệt Toàn đặt một vé xe lửa đi về Tô Châu.
Trên sân ga, Đinh Nguyệt Toàn đứng lặng yên, trên tay còn cầm theo hành lý.
Ánh mặt trời trong trẻo chiếu xuống, sân ga bị bao phủ bằng lớp sương mỏng, đường ray đen nhánh nằm trọn trong lớp sương trắng, nhìn hơi mờ ảo.
Có lẽ là do còn sớm nên sân ga giờ đây rất thưa người.
Nhưng không lâu sau, ga tàu bỗng trở nên nhộn nhịp, không ít người về quê ăn Tết đang đi về phía sân ga.
Đinh Nguyệt Toàn vẫn đứng yên như cũ, tầm mắt nhìn ra phía xa, đường ray kéo về phía xa, nhìn không thấy điểm cuối.
Danh tiếng của Đinh Nguyệt Toàn rất cao, không ít người đã nghe nàng ấy hát và xem phim nàng ấy đóng.
Ga tàu ngày càng đông, đúng thật có người nhìn về phía này, như lần nhận ra Đinh Nguyệt Toàn.
Lúc này, chợt có âm thanh vang lên: "Nguyệt Toàn."
Là Tần Kiêu.
Đinh Nguyệt Toàn nhận ra giọng nói của Tần Kiêu, lập tứ quay đầu lại.
Tần Kiêu đi về phía nàng ấy, đứng trước mặt nàng ấy.
Đinh Nguyệt Toàn hoie ngẩn ra, nhưng nàng ấy nhanh chóng bình tĩnh lại, trong giọng nói còn mang theo cảm xúc vui vẻ.
Đinh Nguyệt Toàn hỏi: "Tần Kiêu, sao người lại đến đây?"
Tần Kiêu vẫn như trước, giọng nói vẫn nhàn nhạt: "Sợ ngươi không an toàn, ta liền lại đây."
Sắp rời Thượng Hải trước, Đinh Nguyệt Toàn cũng từng nói qua về chuyện mình sẽ về nhà.
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuong-chieu-nu-phu-thoi-dan-quoc/924854/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.