Dã Miêu: Các bạn không lầm đâu, không có chương 128. Mình đi tìm trong bản raw nhưng chương đó có nội dung là chương hai mấy ba mấy thì phải. Nó cũng bị mất một khúc nữa (×.×). Mong các bạn thông cảm.
-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-
Mọi người được mời đến yến hội, không nghĩ tới có người chết ở bọn họ trước mặt họ.
Các tân khách lập tức rời xa cổ thi thể kia. Mặc dù hầu hết mọi người đều hoảng loạn, nhưng họ nhanh chóng bình tĩnh lại.
Vẫn còn sự khó chịu trên khuôn mặt của họ, họ tránh sang một bên, bầu không khí trở nên trầm trọng.
Diệp Sở đứng trong góc và khẽ nheo mắt.
Người kia mới vừa rồi còn đang sống sờ sờ, bây giờ lại nằm im trên mặt đất lạnh lẽo.
Nghiêm Mạn Mạn vừa vặn đi lại tìm Diệp Sở, liền nghe thấy một tiếng hét phát ra từ bên kia đại sảnh. Mọi người nhỏ giọng nghị luận, nói trong yến hội chết người.
Tuy nói Nghiêm Mạn Mạn tính tình kiêu ngạo, nhưng là lần đầu nàng gặp phải loại chuyện này, tức khắc hoảng sợ.
"Mạn Mạn, ngươi đừng lại đó nhìn, không nên tới đó." Diệp Sở đè thấp thanh âm.
Diệp Sở nhìn thấy sắc mặt Nghiêm Mạn Mạn tái nhợt như tờ giấy, thân mình cũng có chút chao đảo.
Vì thế, Diệp Sở ngay lập tức đưa Nghiêm Mạn Mạn qua một bên, dời đi lực chú ý của nàng, nỗ lực trấn an cảm xúc của nàng.
Diệp Sở nhẹ nhàng vỗ lưng Nghiêm Mạn Mạn, lưng nàng cứng còng. Diệp Sở muốn cho nàng bình tĩnh lại.
Nghiêm Mạn Mạn biết dụng ý Diệp Sở, nàng chỉ đem tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuong-chieu-nu-phu-thoi-dan-quoc/924786/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.