Dịch: Xiaoxin
Theo lý thuyết, các xã đoàn gặp gỡ, tụ tập hay ở quán ăn không xa trường học. Thứ nhất là giá rẻ vừa túi tiền học sinh, thứ hai là gần trường. Lại càng tiện về trường nhanh một tí nếu mà mọi người đi chơi về trễ.
Nhưng đám Kiều Lam lần đầu tiên gặp mặt ấy vậy mà không tổ chức ở đó, xã đoàn quyết định tổ chức ở nhà hàng Hàn Quốc nằm trên con đường phồn hoa, cách trường học hơi xa, hơn nữa giá cả rất đắt.
Nhưng kế hoạch đã định rồi, bởi vì nghe nói các đàn chị nói thịt nướng ở đó ngon vô cùng. Chẳng những thế, xã trưởng là Quý Túc đại gia nhiều tiền cho nên mọi người có thể ăn thoải thích.
La Mạn hào hứng nhảy nhót liên tục ở ký túc xá, bày hết quần áo cũng mình ra, cả đống váy ngắn, vừa thay vừa hỏi bạn cùng phòng cái nào đẹp.
Ba người bạn cùng phòng có chút ngồi không yên, đi đến phòng tự học, đi đến ký túc xá bên cạnh chơi, đương nhiên là còn tìm bạn trai đi dạo bộ.
Hôm nay Kiều Lam không cùng Đàm Mặc xem video, cô cảm thấy chỗ nào đó thật trống trãi, lấy điện thoại ra tính gọi điện thoại cho Đàm Mặc, nghĩ tới nghĩ lui quyết định xuống lầu trực tiếp đi tìm vậy.
Bây giờ là 9h27p, vẫn còn dư chút thời gian.
Lúc Kiều Lam gọi điện cho Đàm Mặc, Đàm Mặc đang ở ký túc xá, đeo tai nghe vừa nghe sách nói vừa hít đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuoi-duong-nam-phu/3310901/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.