Dịch: Tyty
Buổi tiệc đêm Giáng Sinh đã xóa bỏ hết áp lực khẩn trương của học sinh khi phải sắp thi cuối kỳ. Đến hơn 10 giờ tối chương trình kết thúc, mọi người mang ghế về lại lớp học, trên miệng ai ai cũng bàn luận về tiết mục tối hôm nay của một bạn học nổi tiếng biểu diễn .
Kiều Lam không yên lòng, cẩn thận tránh trong đám người sờ túi áo quần.
Cô đưa cho Đàm Mặc một trái táo, Đàm Mặc cũng đưa cho cô một trái táo, một trái táo bỏng hết cả tay.
Kiều Lam vừa xách ghế về vừa suy nghĩ mình còn nợ Đàm Mặc gì nữa không nhưng mãi vẫn không ra.
Buổi tối về đến nhà, Kiều Lam thấy phòng mình mở toang cửa, còn bà cụ Kiều thì đang la lớn:
“Khóa cửa cả ngày lẫn đêm, trong đây có giấu cái gì mà không cho người biết hả?!”
Kiều Lam vốn muốn đem ngọc trụy giấu ở trong phòng nhưng bây giờ nhìn thấy phòng mìnhbị lật tung cả lên, trong nháy mắt cô liền rút ý nghĩ này lại.
(ngọc trụy : mặt dây chuyền bằng ngọc)
Cô cẩn thận giấu cái hộp nhỏ ở nơi bí ẩn nhất trong túi xách, kéo khóa lại rồi đặt ở trên tủ đầu giường.
Ngày hôm nay tới trường đúng vào lễ Giáng Sinh, đám học sinh vui sướng như chưa từng thấy, không khí này có lẽ đến khi sau kì nghỉ tết Nguyên đán mới thu liễm lại được.
Nhất là lớp 10.
Giờ từ học Ngữ văn đã sớm trở thành giờ chủ nhiệm, thầy giáo đứng ở trên tận tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuoi-duong-nam-phu/1901098/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.