Xa Chử phải tốn thêm mấy chục phút nữa mới có thể miễn cưỡng bản thân tiêu hoá tình huống trước mắt này.
Dù sao cũng là bé con mà hắn đã nuôi được hơn một trăn trời, cho dù đột nhiên biến thành người rồi...... Vậy cũng phải để hắn nuôi tiếp.
Xa Chử thở dài một hơi, mở cửa nhà vệ sinh ra, liếc mắt lên liền nhìn thấy người trên giường đang nhăn mày gỡ mái tóc rối do chính cậu làm ra, còn gỡ đến bực mình, đôi tai trên đầu đều dựng thẳng lông.
Cậu mẫn cảm mà nhận ra được Xa Chử đang nhìn mình, nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn sang hướng này, còn mang theo âm mũi uỷ khuất tố cáo: "Lông của em vón cục rồi nè."
Đây chính là việc mà Nhóc Con khi còn là một bé mèo sẽ làm ra được, bé hư được Xa Chử chiều đến không biết trời cao đất dày này thường xuyên sẽ vì tò mò mà khiến bản thân kẹt vào một xó nào đó, sau đó lại đợi Xa Chử đến giải cứu, meo meo meo meo, không ngừng làm nũng đòi một hộp pate để an ủi con tim mới bị dọa sợ.
Hình ảnh Nhóc Con khi đã biến thành người và Nhóc Con khi còn là mèo đối với Xa Chử quả thật là một sự tương tự lạ lẫm.
Xa Chử đối diện với đôi mắt màu hổ phách của tiểu mỹ nhân, cuối cùng vẫn là bất lực mà thở dài một hơi, ngồi xuống bên cạnh cậu, cẩn thận tỉ mỉ gỡ rối cho Nhóc Con, còn không quên dạy cậu phải biểu đạt tình trạng này như thế nào mới đúng: "Đây là tóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuoi-duong-meo-con/543711/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.