“Hợp tác với nhau làm gì cơ!” Meredith hỏi.
“Mình sẽ giải thích sau. Nhưng trước tiên mình muốn biết thị trấn ra sao sau khi mình – không còn ở đây,”
“Ừ thì hoảng loạn là chính,” Meredith bảo, nhướng một bên lông mày, “Dì Judith của cậu tinh thần khá là tệ. Cô ấy bị ảo giác là đã trông thấy cậu – có điều đó chắc không phải là ảo giác đâu, đúng không? Đã vậy cô ấy với chú Robert hình như chia tay rồi nữa”
“Mình biết rồi.” Elena gay gắt. “Nói tiếp đi”
“Mọi người trong trường đều buồn và sốc. Mình muốn nói chuyện với Stefan, đặc biệt là khi mình bắt đầu nghi ngờ rằng cậu chưa chết, nhưng cậu ấy không đi học. Matt thì có đi, nhưng cậu ấy bị làm sao ấy. Nhìn cậu ta y như xác chết biết đi, còn không chịu nói chuyện với ai hết. Mình muốn giải thích cho Matt nghe là có khả năng cậu chưa vĩnh viễn ra đi đâu, mình nghĩ nói vậy có khi cậu ấy lại vui lên. Nhưng Matt chẳng thèm nghe mình lấy nữa lời.”
“Ôi, Chúa ơi – Matt.” Có điều gì đó rất tồi tệ nhói lên trong tâm trí Elena, một ký ức quá đáng sợ khiến cô không dám gợi lại. Cô không thể chịu đựng thêm bất cứ điều gì vào lúc này, không thể, Elena nghĩ bụng, và tống ngược cái kí ức đó trở lại.
Meredith vẫn tiếp tục nói. “Tuy nhiên rõ ràng là nhiều người khác cũng nghi ngờ về ‘cái chết’ của cậu. Cho nên mình mới nói như thế trong tang lễ. Mình sợ nếu nói ra ngày giờ nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-ma-ca-rong/2257658/quyen-3-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.