Mộ Minh Nguyệt lấy lại tinh thần, cô vội vàng chớp đôi mắt nói: “Hình như là cát bay vào mắt.”
Chiến Cảnh Hi nghi ngờ nhìn mọi nơi, sau đó trừng mắt nhìn Chiến Vân Khai, nói: “Bố, có phải bố mang cát, để cát bay vào mắt mẹ hay không?”
‘Mẹ nói cát bay vào mắt, chắc chắn là do bố sai!’
‘Bố mang khí lạnh, chắc chắn là gió lạnh thổi cát vào mắt mẹ!’
Chiến Vân Khai cũng thấy đôi mắt của Mộ Minh Nguyệt hơi hồng, anh dịu dàng nói: “Xin lỗi.”
Mộ Nhạc Nhạc ở bên cạnh đập nhẹ lên đầu Chiến Vân Khai một cái: “Xin lỗi thì có ích gì? Phải đi qua thổi một cái, ôm một cái mới được! Đồ thô lỗ nhà bố!”
Mộ Nhạc Nhạc bị tên ngốc Chiến Vân Khai chọc tức rồi!
‘Bố này khó bảo quá đi!’
‘Đến cả việc làm con gái cảm động bằng những chi tiết nhỏ mà cũng không biết!’
Nói rồi, Chiến Vân Khai đi đến trước mặt Mộ Minh Nguyệt, vừa định buông Mộ Nhạc Nhạc ra để thổi mắt cho cô thì Chiến Cảnh Hi giành trước một bước: “Bố, con tới!”
Chiến Vân Khai: “…”
Vừa dứt lời, Chiến Cảnh Hi lập tức vươn bàn tay nhỏ, cẩn thận vạch đôi mắt của Mộ Minh Nguyệt ra, chu cái miệng nhỏ khẽ thổi khí, nhẹ nhàng thổi vài cái.
Thoạt nhìn thì không thấy Mộ Minh Nguyệt có biểu cảm gì, nhưng lòng cô lại dở khóc dở cười.
Cô chỉ nói dối mà ba người này đã sốt ruột đến cỡ nào?
Đặc biệt là Chiến Cảnh Hi, dễ thương chết đi được!
Khi cái miệng nhỏ chu chu cẩn thận thổi mắt cho cô, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895892/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.