Chiến Vân Khai lạnh lùng mím môi, rũ mắng nhìn đứa con trai đột nhiên ôm lấy đùi anh nũng nịu: “Ai thắng?”
Mà cùng lúc đó, Mộ Minh Nguyệt cũng ăn ý hỏi một câu: “Ai thắng?”
Hai đứa trẻ đánh nhau xong đi tìm bố mẹ, vừa nghe bọn họ hỏi cùng một vấn đề thì nhìn nhau.
Khoảng vài giây sau, hai tiếng trẻ con lanh lảnh cùng nhau vang lên.
“Gâu gâu! Gâu gâu gâu!”
Kêu đến dễ nghe, giống hai cún con xông vào cục cảnh sát.
Mọi người đều ngây người.
Giây tiếp theo, bọn họ cười lớn.
“Thật là những đứa trẻ đáng yêu, kêu lên giống cún con mới sinh ra được một hai tháng.”
“Thật là muốn ôm một bé về nhà quá đi!”
Chiến Vân Khai cùng Mộ Minh Nguyệt nghe vậy, bọn họ nhìn nhau theo bản năng, sau đó cùng hỏi con mình: “Tự dưng học chó sủa làm gì?”
Người khiếp sợ nhất không phải ai khác, mà là Mộ Nhạc Nhạc cùng Chiến Cảnh Hi.
Sau khi kêu xong, hai đứa nhỏ vô cùng ngạc nhiên nhìn đối phương, nước mắt chảy đầy mặt.
Đây là kiểu nhường nhịn gì?
Sao lại đồng bộ như vậy?
Bọn họ đều cưng chìu che chở đối phương!
Xem ra bọn họ yêu đối phương thật!
Sau khi hai đứa phản ứng lại, Chiến Cảnh Hi cùng Mộ Nhạc Nhạc chạy đến ôm nhau khóc ròng.
“Hi cục cưng thối tha, sao em yêu anh đến vậy!”
“Nhạc Nhạc thối tha, thừa nhận đi!”
Hai đứa nhỏ đều là người được dạy dỗ tốt, đều biết cúi đầu nhường nhịn đối phương.
Ôm nhau khóc một lúc lâu, hai đứa trẻ đẽ bị nắm cổ áo tách ra.
Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895890/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.