“Nhạc Nhạc, giữ thẻ cẩn thận, không được tùy tiện tặng cho người khác biết chưa?” Chiến Cảnh Hi nói.
“Anh chỉ cho Cảnh Hi thôi!” Mộ Nhạc Nhạc nói.
“Được rồi, vậy anh mau thay đồ đi ngủ đi!” Chiến Cảnh Hi nói, cậu cầm hai bộ đồ ngủ nhỏ rồi đưa cho Mộ Nhạc Nhạc một bộ.
Nhưng Mộ Nhạc Nhạc ôm chặt bộ đồ ngủ lắc đầu nói: “Người anh thơm, không muốn thay quần áo.”
Cậu muốn mặc bộ đồ có mùi hương của mẹ đi ngủ!
Chiến Cảnh Hi nhìn Mộ Nhạc Nhạc với vẻ nghi ngờ: “Quần áo anh xịt nước hoa sao?”
Lúc Mộ Nhạc Nhạc bổ nhào vào người mình cậu đã cảm thấy trên người Mộ Nhạc Nhạc có mùi thơm, chỉ là lúc đó không kịp ngửi kĩ.
Bây giờ có thời gian, Chiến Cảnh Hi nghiêng người về phía trước, cố gắng ngửi rồi cau mày hỏi: “Sao trên người anh lại có mùi của mẹ?”
Mộ Nhạc Nhạc kiêu ngạo nói: “Anh ôm mẹ ngủ chứ sao!”
Nhìn đi, giấy không gói được lửa!
Chiến Cảnh Hi biết rồi nhất định sẽ ghen tị!
Vẻ mặt Chiến Cảnh Hi ghen tị!
Nhìn Mộ Nhạc Nhạc chằm chằm!
Mộ Nhạc Nhạc bị nhìn chằm chằm dựng hết tóc gáy, cậu cũng tủi thân nói: “Thế này đi, tối nay em ôm anh ngủ đi! Như thế thì có thể ngửi được mùi hương của mẹ!”
Đúng thật là!
Lần đầu tiên Mộ Nhạc Nhạc thấy một đứa trẻ yêu mẹ nhiều như cậu!
Chiến Cảnh Hi đỏ mặt nói: “Anh cởϊ qυầи áo cho em mặc.”
Bảo cậu đi ôm con trai ngủ cứ kì kì.
Nếu như để bố nhìn thấy chắc chắn sẽ cho rằng cậu đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895889/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.