Chiến Vân Khai ôm chặt lấy cô, giơ tay nuông chiều mà nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nhìn cô thật sâu: “Anh chỉ lưu manh với em thôi.”
Trong khi Chiến Vân Khai đang tận dụng thời cơ Mộ Minh Nguyệt sững sờ chuẩn bị hôn cô, bỗng một âm thanh không chút hài lòng nào vang lên
“Chiến Vân Khai, cháu coi chú như huynh đệ tốt, là người bạn chí cốt của mình, vậy mà chú lại muốn tấn công mẹ của cháu!” Chiến Cảnh Hi từ trên lầu đi xuống, không ngờ lại thấy cảnh tượng Chiến Vân Khai đang chuẩn bị làm gì đó mờ ám với mẹ mình!
Đáng giận!
Thật đáng giận!
Khi cậu bắt gặp Chiến Vân Khai ở phòng bếp, cậu rõ ràng đã lễ phép cúi đầu chào hỏi anh một cái.
Vậy mà giờ anh lại đang nhăm nhe mẹ của cậu sau lưng cậu!
Nghe vậy, Mộ Minh Nguyệt nhanh chóng đẩy Chiến Vân Khai ra, nhìn đứa con trai đang bước xuống lầu với khuôn mặt đỏ bừng, ngập ngừng nói: “Bé con, không phải như những gì con nhìn thấy đâu, mẹ không làm gì cả!”
Chiến Cảnh Hi đau lòng mà liếc nhìn Mộ Minh Nguyệt đang căng thẳng nói: “Mẹ, không phải lỗi của mẹ, là lỗi của người đàn ông đồi bại này, chú đã ly hôn với mẹ rồi, bây giờ chú cũng đã ăn uống xong rồi, bảo bối cảm thấy xấu hổ thay chú.”
“Hơn nữa chú cũng đáp ứng việc xưng huynh gọi đệ với con, vậy mà chú còn dám ra tay với mẹ của huynh đệ mình! Mẹ nói xem, chẳng phải chú mới là người không biết xấu hổ sao?”
Chiến Cảnh Hi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895858/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.