Chương trước
Chương sau
Chiến Cảnh Hi muốn rời khỏi phòng bếp, thế nhưng Chiến Vân Khai vẫn đứng bên cạnh cậu, anh nghiêm túc rửa rau, thái thịt, chuẩn bị tất cả nguyên liệu.
Tất cả các hành động này đều được Chiến Vân Khai thực hiện thành thạo.
Trước đây Chiến Cảnh Hi còn không tin khả năng nấu ăn của Chiến Vân Khai.
Hôm nay gặp lại, quả nhiên làm thay đổi quan điểm suy nghĩ về Chiến Vân Khai của cậu.
Chiến Vân Khai sử dụng dao một cách nghệ thuật như này, cách dùng này, còn trơn tru hơn đầu bếp năm sao của lâu đài nữa!
“Sao con không đi làm đồ đi?” Chiến Vân Khai nhìn thấy Chiến Cảnh Hi đứng bên cạnh nhìn anh, nhíu mày lại, trầm giọng hỏi.
Chiến Cảnh Hi khoanh tay trước ngực, nhướng mày kiêu ngạo, "Rõ là ông đang muốn lấy lòng mẹ của tôi, vậy mà ông còn nghĩ muốn mượn tay người khác để làm à? Tôi không nhìn ra ông có bao nhiêu tình yêu thương muốn dành cho mẹ tôi tí nào cả.”
Thật ra Chiến Cảnh Hi không muốn tiết lộ thân phận thật sự của mình, chỉ cần cậu ra tay một chút, thì cậu sẽ bị bại lộ.
Chiến Vân Khai không phân biệt được đâu là muối, đâu là đường, có thể tùy tiện đưa tay ra giúp được sao?
Đương nhiên là không thể!
Bây giờ cậu chỉ có thể lừa gạt Chiến Vân Khai thôi!
Điều Chiến Vân Khai quan tâm nhất là mẹ, vậy nên cậu chỉ có thể sử dụng điểm đó trên thân thể mẹ cậu không chế Chiến Vân Khai mà thôi.
"Ông là thằng đàn ông chó chết, ông muốn mượn tài năng nấu ăn của tôi để dỗ phụ nữ hả? Ông giỏi thật đấy!”

Chiến Vân Khai nghe cậu nói xong, cảm thấy những gì Chiến Cảnh Hi nói khá hợp lý, vì vậy không gây khó dễ cho Chiến Cảnh Hi nữa, anh nói,”À, bố hiểu rồi, vậy con đi xem Batman đi.”
Chiến Cảnh Hi giật mình, có chút không dám tin nhìn Chiến Vân Khai, "Làm sao mà ông lại biết tôi thích xem Batman?”
Mộ Nhạc Nhạc thích nhất là xem phim Batman, trước đấy còn nói với anh rằng mẹ mình cũng thích xem Batman nhất.
Mà bản thân anh cũng chỉ thích Superman.
“Bố nhớ sở thích của con mà.” Chiến Vân Khai cắt các món ăn phụ.
Chiến Cảnh Hi nghe xong, trong giọng điệu có chút bất mãn với ghen tị, “Vậy ông có biết con trai của ông Chiến Cảnh Hi thích gì không?”
Chiến Vân Khai dừng tay lại, nhìn Chiến Cảnh Hi, đôi mắt híp lại, “…”
Con trai anh thích gì á?
Anh á khẩu không trả lời được.
Anh có thể nhớ rõ những sở thích của Mộ Nhạc Nhạc, nhưng anh lại không biết sở thích của con trai mình ư?
Mỗi một đứa trẻ đều có một siêu anh hùng trong tuổi thơ của mình.
Vậy nên Chiến Cảnh Hi chắc cũng không ngoại lệ.
Nhìn thấy Chiến Vân Khai im lặng, trái tim Chiến Cảnh Hi như bị thứ gì đó bóp lấy, trong lòng rất khó chịu.

Chiến Cảnh Hi buồn bực nhảy xuống khỏi ghế, mang theo tâm trạng khó chịu, tức giận xoay người rời khỏi phòng bếp!
Khi cậu bước tới cửa, Chiến Cảnh Hi tức giận quay đầu lại, vẻ mặt khó chịu trừng mắt với Chiến Vân Khai,”Ông thật sự là một người bố xấu xa, ngay cả sở thích của con trai mình còn không biết! Chiến Cảnh Hi chỉ là con nuôi được ông nhận mà thôi!”
Có thể nhớ rõ sở thích của đứa trẻ khác, nhưng lại không nhớ rõ của con trai ruột của mình.
Có người bố nào lại làm như vậy sao?
Chiến Cảnh Hi quyết định không muốn nói chuyện với Chiến Khai Vân nữa, hiện tại cậu đang rất tức giận!
Chiến Cảnh Hi quyết định đi nũng nịu xin một cái ôm của Mộ Minh Nguyệt.
Chiến Cảnh Hi vô cùng ủy khuất, vừa chạy vừa kêu mẹ ơi.
Mộ Minh Nguyệt đang ở trong phòng làm việc, nghe thấy tiếng nức nỡ mang theo âm sữa nhỏ của con trai, tim của cô đều tan chảy, công việc cũng không làm nữa, lập tức đi ra ngoài tìm con trai, khi nhìn thấy con trai như cái cái bao ủy khuất, Mộ Minh Nguyệt vội vàng nhẹ nhàng hỏi,”bé cưng, Sao thế? Có phải Chiến Vân Khai bắt nạt con không?”
“Vâng ạ!” Chiến Cảnh Hi không ngừng gật đầu.
"Mẹ, muốn ôm ôm, muốn hôn hôn, muốn bế bế…” Chiến Cảnh Hi vốn tưởng rằng bố mình chỉ lạnh lùng, không giỏi đối xử với người thân của mình, ai biết rằng trong lòng người bố này hoàn toàn không có con trai là cậu đây!
Cậu còn muốn người bố này để làm gì nữa!
Mộ Minh Nguyệt không biết tại sao con trai mình lại đột nhiên khóc, còn ủy khuất thành bộ dạng này, cô chỉ có thể nghe theo con trai minh, bế cậu lên, vừa ôm hôn cậu vừa dỗ dành,”Bé cưng ngoan, đừng khóc nữa, để mẹ ôm một cái rồi hôn hôn là được rồi.”
“Mẹ, tên Chiến Vân Khai xấu xa kia, đừng yêu ông ta nữa.”Chiến Cảnh Hi cố ý nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.