Con bé chết tiệt này, chẳng lẽ thật sự muốn ly hôn đấy à?
Mộ Minh Nguyệt thầm nghĩ rằng khó khăn lắm mình mới ly hôn, tạm thời muốn sống một cuộc sống thoải mái.
Nhưng mà, Chiến Vân Khai lại không như cô mong muốn, ôm cô không muốn buông ra, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng, nhíu mày nói: “Mộ Minh Nguyệt, em đừng hòng lại chạy trốn nữa, nếu em mà trốn thì tôi phải làm sao?”
Nghe vậy, Mộ Minh Nguyệt cau mày, có chút khó hiểu nhìn Chiến Vân Khai: “Anh đây là có ý gì?”
Cô không hiểu anh đang nói gì cho lắm.
“Bây giờ tôi là một tên độc thân rồi, em mà ôm tiền bỏ trốn thì tôi phải làm thế nào?” Chiến Vân Khai dùng ánh mắt đáng thương nhìn Mộ Minh Nguyệt, giống như muốn nhìn thấu cô vậy.
Mộ Minh Nguyệt ngồi trên đùi anh, nhiệt độ cơ thể của anh truyền tới, cô dịch ra phía trước, thậm chí còn muốn rời khỏi đùi anh, nhưng Chiến Vân Khai đã nhìn thấu suy nghĩ nhỏ này của cô từ lâu, cánh tay anh siết chặt, trói chặt cô lại.
Anh dùng giọng điệu như ra lệnh nói: “Không được đi.”
“Tôi không đi, anh có thể để tôi ngồi hẳn hoi trong xe được không?” Giọng của Mộ Minh Nguyệt trở nên nhẹ nhàng.
“Có biết bao nhiêu phụ nữ muốn ngồi trên đùi của anh mà không được, em còn chê à?” Chiến Vân Khai nhướng mày nhìn chằm chằm hỏi.
Giọng nói trầm thấp, đầy từ tính và thâm tình.
Mộ Minh Nguyệt bị anh nhìn chằm chằm có chút xấu hổ, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng, nhẹ nhàng nói: “Chiến Vân Khai, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895839/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.