Mộ Nhạc Nhạc nhìn theo hình vẽ mèo hoa trên mặt của Chiến Cảnh Hi lúc cậu bé mới tới, sau đó lại tự vẽ lên mặt của mình.
Lúc cậu bé tới bệnh viện, cậu vẫn giữ nguyên gương mặt đó, nhìn thấy Chiến Vân Khai đang ăn cơm, cậu liền nhíu mày.
“Bố, nghe tin con trai mình bỏ đi, vẫn chưa được tìm thấy, thế mà bố còn tâm trạng ngồi ở đây ăn cơm sao?” Mộ Nhạc Nhạc đi qua đó, cầm lấy khăn giấy ướt lau mặt, cậu bé tò mò lén nhìn Chiến Vân Khai.
Người bố này chắc chắn là giả.
Rõ ràng là cậu bé nghe Chiến Cảnh Hi nói là cậu ấy bỏ đi, sau đó Chiến Vân Khai còn sai người đi tìm cậu.
Nhưng khi cậu bé đón xe đến bệnh viện cậu lại nhìn thấy Chiến Vân Khai đang ăn cơm.
Chiến Vân Khai nhìn Chiến Cảnh Hi đang lau mặt, gương mặt tuấn tú của anh lạnh lại: “Con đã đi đâu?”
“Lúc con đi về, có người tìm con nhờ con biểu diễn hộ.” Mộ Nhạc Nhạc viện đại một lý do để nói dối.
Sau đó, cậu bé đến ngồi đối diện với Chiến Vân Khai, cậu cầm lấy muỗng và đũa bắt đầu ăn cơm, vừa ăn vừa cau mày nói: “Mấy món này khó ăn quá đi.”
May là lúc nãy cậu đã ăn cơm ở nhà rồi mới đi, nếu không tối nay cậu sẽ phải chịu đói rồi.
Đôi mắt sâu thẳm của Chiến Vân Khai nhìn chằm chằm gương mặt của con trai, anh gắp một miếng thịt gà nhét vào miệng cậu: “Lúc ăn cơm cũng không ngăn được cái miệng của con.”
Mộ Nhạc Nhạc sững người, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895702/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.