Sau
Chiến Vân Khai thấy bên ngoài gió giật rầm rầm, anh không yên tâm về cô, vội vàng mở cửa đuổi theo.
Mộ Minh Nguyệt đi ra tới cửa quay đầu lại nhìn anh: “Đêm trước kết hôn, hai người đã ngủ cùng nhau, anh còn lừa tôi, cho đến tận khi cô ta sắp sinh tôi mới biết được, anh cho rằng tôi là con ngu sao? Từ ngay khi anh bắt đầu giấu giếm thì tôi đã biết rồi, tôi không thể nào tha thứ cho anh!”
Càng đáng buồn hơn là vậy mà anh lại khiến cô đau lòng.
Cô đối xử với anh hết lòng hết dạ, vậy mà anh lại không tin tưởng cô dù chỉ là một chút, và càng nghi ngờ đứa bé là của cô với người đàn ông khác.
Cô nói xong nhanh mở cửa rời đi!
Một tiếng “Rầm”, nó như là then cửa ngăn cách anh và Mộ Minh Nguyệt.
“Bây giờ gió quá lớn, tôi không yên tâm để em về lúc này, tối nay em phải ở lại đây, chuyện này không thể thương lượng.”
“Tôi không ở!”
“Bây giờ tôi phái người đưa đứa con riêng của em đến đây, để thằng bé thấy em thuê phòng với đàn ông.”
“Anh…”
Mộ Minh Nguyệt không biết phải nói thế nào nữa.
“Tôi không muốn ở cùng một phòng với anh.” Mộ Minh Nguyệt không có xe, mạo hiểm trở về trong lúc mưa rền gió dữ như vậy cũng rất nguy hiểm.
Nhưng mà cô không có chứng minh nhân dân, làm sao để thuê phòng đây?
“Có thể.” Chiến Vân Khai nhường phòng này cho cô, anh chỉ mặc một cái áo choàng tắm đi ra ngoài.
Chiến Vân Khai đi vào thang máy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895692/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.