Người đàn ông đúng là đê tiện, lại còn rất ác liệt!
Không những chiếm hời từ cô, mà còn muốn vu oan cho cô!
Cô ở trong lòng anh giãy giụa mạnh mẽ, sau khi nhảy xuống khỏi giường, cô đã nhanh chân chạy ra ngoài.
Chiến Vân Khai nhìn bóng dáng chạy trối chết của cô, thân hình cao lớn nhổm dậy, cười đầy bất lực.
Cô nhóc này… Vẫn còn nghịch ngợm như vậy.
Trước kia cô cũng không ít lần mua mấy thứ đồ chơi kỳ quái thế này.
Nhưng mà… Sao bây giờ lại câu nệ như vậy?
Mộ Minh Nguyệt đi ra đến chỗ huyền quan ngoài cửa, khi mở tủ giày ra lại phát hiện bên trong vẫn còn một cái túi.
“Em đang tìm gì vậy?”
Sau lưng cô vang lên một giọng nam trầm thấp.
“Chiến Vân Khai, anh xem này, đây là đồ anh mua.” Mộ Minh Nguyệt lấy túi ra xách đến trước mặt anh: “Phía trên là tên của anh.”
Chiến Vân Khai cầm lên nhìn, tên người nhận bên trên đúng là của anh.
“Tôi không mua cái này.” Chiến Vân Khai nói.
“Nhất định là anh mua, dùng tên của tôi để chốt đơn!” Mộ Minh Nguyệt cứ khăng khăng một mực là Chiến Vân Khai mua.
Chiến Vân Khai không có tâm trạng quản ai mua, nhưng mà đúng là nhờ hai túi đồ này đã kéo gần khoảng cách giữa cô và anh.
Anh tiến lên, ôm cô: “Minh Nguyệt, cho dù em muốn cái gì, tôi cũng đều cho em, tôi cũng là của em.”
Cả người Mộ Minh Nguyệt khẽ run lên, cô cố hết sức giãy giụa đẩy ra anh: “Chiến Vân Khai, anh thả tôi ra!”
Anh nặng nề ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895691/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.