Rơi xuống giếng sâu, tôigào thét thất thanh, chờ đợi sự cứubviện... Trời tối rồi, chán nản cúi đầu, mớiphát hiện ra mặt nước tràn ngập ánh sao lấp lánh, tôi luôn gặp được niềm vuibất ngờ tuyệt vời nhất trong nỗi tuyệt vọng sâu sắc nhất.
Trích trong Nghe Jimmy hát
**************************
Đêm nay Tiền Đa Đa ngồimột mình trên ban công rất lâu, khi quay vào giường đầu đau như búa bổ, ngườinặng trĩu. Nửa đêm Hứa Phi gọi điện thoại đến, cô chưa hề chợp mắt, điện thoạivừa đổ chuông bèn nhấc máy, nhưng giọng khàn đặc, nói “a lô” mà không thốt rathành tiếng.
“Đa Đa?”.
“Vâng, em đang nghe đây”. Ho mộttiếng, cuối cùng cô đã nói ra thành lời. Đã quen với việc nói chuyện với anhtrong đêm khuya, trước đây dù bận rộn, dù mệt thế nào, cô vẫn luôn trả lời rấtvui vẻ, nhưng ngày hôm nay là một ngày trôi qua một cách đầy khó khăn, chỉ muốntìm sự an ủi từ phía anh, nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu, cuối cùngchỉ khẽ thở dài.
“Sao vậy em?”. Chỉ nói được một câu, bên cạnh lại có tiếng chuông điện thoại,Hứa Phi có phần chán nản, “Đa Đa, anh nghe điện thoại một chút, rất nhanhthôi, em đừng cúp máy”.
Bên tai vang lên tiếng anh trả lời điện thoại bằng tiếng Anh. Trong bóng đêm,cô nhìn thấy chiếc đồng hồ tinh thể lỏng bên gối, đã hơn mười hai giờ rồi, buổisáng mới nghe anh nói anh vừa từ Luân Đôntrở về Hồng Kông, ngày nào cũng bậnđến tận đêm khuya, người đàn ông này thực sự có thể tham gia ba môn thi đấu dành chongười thép được rồi.
“Xong rồi. Đa Đa, hôm nay em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lay-chong/42583/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.