Tôi không muốn trưởngthành, mãi mãi làm một đứa trẻ, chỉ muốn được cười mãi mãi, muốn được vô lo vônghĩ, muốn không phải khóc, muốn ngày ngày được vui vẻ, thỏa mãn.
Nếu sự trưởng thành khiến tôi không vui vẻ, tôi có thểtừ chối trưởng thành được không?
***********************
Sáng hôm sau mọi việc đềudiễn ra bình thường, bố mẹ gồi ăn sáng trước bàn ăn. Khi Tiền Đa Đa ngồi xuống,mẹ cô đang nói với bố cô về chuyện lúc tập thể dục buổi sáng nhìn thấy con chóNhật mà nhà hàng xóm chỉ đẩy đĩa bánhbao rán về phía cô, Ăn đi còn đi làm”.
Mẹ với con gái, Tiền Đa Đa hoàn toàn hiểu được ý mẹ, lập tức cầm đũa lên, gắpmột cái bánh bao rán còn nói thêm, “Xinh thật đấy. Sáng hôm qua con cũng nhìnthấy nó, nghịch lắm, con thấy chú Ngô tầng dưới cũng không lôi được nó. Mẹ cóthấy thế không?”.
Không khí trên bàn ăn khávui vẻ, bố Tiền Đa Đa cười ha ha, sau đó đưa cho con gái đĩa giấm: “Đa Đa, hômnay con có bận không?”.
“Sáng nay con có cuộc họp, nhưng cũng không vội, mười giờ mới bắt đầu”. Tiền ĐaĐa chấm bánh bao vào giấm, cắn một miếng mới trả lời.
Bữa băn sáng của cả nhà cũng coi như kết thúc trong sự vui vẻ, Tiền Đa Đa đilàm đúng giờ. Lúc lên xe, nhìn thấy bố mẹ đứng trên sân thượng nhìn cô bước đi,cô ngẩng đầu lên cười vẫy tay.
Có những lúc người yêu bạn sẽ khiến bạn buồn lòng, nhưng may mà cô hiểu đượcmột điều rằng, gia đình mãi mãi là gia đình.
Sau khi lên xe, cô vẫn thở dài một tiếng, nghĩ một lát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lay-chong/42582/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.