Dây kéo được cởi ra. Tôi mơ màng không động thấy ngài ấy đang cúi thấp người về phía tôi. Hương thơm dịu dàng từ người của ngài ấy tỏa ra khắp phòng. Lúc này cửa đã được đóng kín nên tôi chỉ nghe tiếng của máy điều hòa.
Đôi bàn tay ấy di chuyển từ xương quai xanh của tôi xuống vai. Tiện thế di chuyển cổ áo của tôi từ từ kéo xuống theo.
Lúc này toàn bộ cơ thể của chủ tịch Tô đặt lên người tôi. Tôi lại thấy bàn tay hư hỏng của chủ tịch vòng qua sau eo của tôi rồi giật một cái thật mạnh. Cuối cùng chiếc váy bị kéo khỏi người của tôi. Bây giờ tôi chỉ còn bộ đồ lớt cho chắn cơ thể.
Nhiệt độ trong phòng làm tôi khẽ run người. Tôi cố gắng mở mắt ra nhưng cứ choáng váng. Tôi muốn phảng kháng nhưng không được. Hơi thở tôi gấp gáp. Tô Quân kéo chiếc váy ra khỏi người tôi được mới chịu đứng dậy đi về phía tủ. Tôi không biết thế nào lại cảm thấy buồn nôn quá. Rồi thì
"Ọe.."
Sau đó tôi nằm lại giường. Tôi nghe tiếng bước chân rồi tiếng lầm bầm trách móc tôi sao uống nhiều đến vậy.
Sau đó tôi cứ ngủ.
Lúc hé mở mắt lại nhìn thấy chủ tịch đang ngồi bên cạnh với chiếc khăn ấm lau mình cho tôi. Được một lúc. Tay ngài ấy lại di chuyển sau lưng tôi thuần thục cởi đi chiếc áo lót còn lại trên người. Lúc này chỉ để lộ bộ ngực đẩy đà của tôi. Sau đó Tô Quân lau nước ấm lên ngực tôi. Vô tình dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-kieng-chan-len-de-hon-anh/3585100/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.