Đầu xuân, cha tôi bị bệnh.
Tôi nhận được điện thoại của mẹ liền vội vàng xin nghỉ phép, trên đường bắt taxi đến bệnh viện gọi điện thoại cho Dương Khả, nói nhanh một chút tình huống.
Khi tôi đến bệnh viện, mẹ đang ngồi cạnh cha tôi, bác sĩ nói không có vấn đề gì lớn, chú ý nghỉ ngơi và hút ít thuốc lại.
Tôi cảm ơn bác sĩ, ngồi xuống cạnh mẹ tôi nhẹ nhàng nắm tay bà.
Tay bà hơi lạnh còn đôi mắt đỏ hoe.
Cha tôi nhanh chóng tỉnh dậy, ông nói ông không có vấn đề gì, sức khỏe tốt.
Tôi muốn cha mẹ cùng kiểm tra sức khỏe một lần, để mọi người yên tâm một chút.
Họ đồng ý.
Nhưng bệnh viện công tôi không yên tâm lắm, tôi muốn tìm một bệnh viện tư nhân tốt hơn, bệnh nhân không quá nhiều, có chữa bệnh cũng sẽ thuận tiện hơn.
Tôi nói suy nghĩ của mình cho Dương Khả, anh lập tức giúp tôi sắp xếp.
Hai ngày sau, cha tôi xuất viện, tôi liền dẫn bọn họ đến bệnh viện tư nhân mà Dương Khả liên lạc.
Trong buổi sáng, họ đã thực hiện xong một cuộc kiểm tra toàn diện, ước tính rằng ngày mốt sẽ có báo cáo kết quả kiểm tra y tế đầy đủ.
Tôi đưa cha mẹ tôi về nhà rồi ở nhà ăn trưa luôn.
Mẹ tôi vào bếp nấu ăn, còn tôi và cha thì ngồi trò chuyện trong phòng khách.
"Kiểm tra sức khỏe có đắt không? Tôi thấy cái bệnh viện kia cũng không phải tầm thường." Ông uống một ngụm trà, chậm rãi nói.
"Tiền cần tiêu thì vẫn phải tiêu, không đắt, cha yên tâm đi." Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-giam-cam/465071/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.