Edit + Beta: Đào Mai
La Nghi Ninh bảo nha đầu bà tử chờ ở tại chỗ, nàng cột nhanh áo choàng, gió phần phật đập vào trong thân thể, từ cổ chui vào bên trong, tất cả đều là lạnh lẽo.
Nàng đi tới phía trước, thở dài thấp giọng nói:
- "Đó là vật hộ thân của ngài, tự nhiên không thể ở lại chỗ ta."
Lục Gia Học ngạo nghễ lãnh đạm nhìn nàng, ngữ khí nhẹ mà mang ý cười:
- "Bất quá ngươi cũng là... dối trá mà thôi!"
Ngày hôm qua hắn nhận được chuỗi hạt châu Trình Lang đưa về, tự nhiên là tức giận. Như thế nào không tức giận đây, khi đó hắn nửa quỳ ở trước mặt nàng, giao hạt châu vào trong tay nàng, không gì khác cũng là hi vọng nàng có thể bình an mà thôi. Nay trả lại cho hắn, còn không phải hi vọng chặt đứt tiền duyên sao.
Hôm nay Lục Gia Học không nên tìm đến nàng, quả thực không để ý hộ vệ La gia ngăn trở cứng rắn xông tới. Bởi vậy có người của La gia chạy nhanh tới Ngũ thành binh mã tư gọi người.
Nhưng Ngũ thành binh mã tư làm sao dám chống đối Lục Gia Học.
- "Cho dù nàng không muốn, làm gì phải trả trở về."
Hắn lạnh băng băng nói, bỗng nhiên tới gần nàng. Bông tai bạch ngọc của nàng trong bóng chiều hơi hơi lắc lư, nàng rũ mi mắt, đáy mắt tựa hồ mong lung mà lại rực rỡ dưới ánh đuốc, một mảnh vắng lặng.
- "Ném đi thì được rồi, đã tặng cho nàng, nàng cho là ta còn hiếm lạ vật này sao?"
Lục Gia Học cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thua-tuong/383483/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.