Edit + Beta: Đào Mai
Bên ngoài truyền đến một trận tiếng cười.
Nghi Ninh phục hồi tinh thần lại, nhìn mành trúc lay động, nghe ra đây là âm thanh của tam ca.
La Thận Viễn kỳ thật không thích cười…..thời điểm còn nhỏ nàng đối tốt với hắn, ánh mắt hắn nhìn nàng lại luôn mang theo vài phần sắc bén.
Tựa hồ hắn đang nói chuyện với Dương Lăng:
- "...Lại bộ Thị lang Giang đại nhân coi trọng hắn, lần trước đánh giá thành tích; bất quá, chính là Giang đại nhân vì hắn nói chuyện. Khi đó ngươi làm gì lại đi khó xử hắn?"
- "Ta chính là không quen nhìn bộ dáng kia của hắn, Mạnh Chương Thư vì chuyện thuế ngân bao nhiêu đêm không ngủ, chỉ chớp mắt công lao trở thành của hắn." Dương Lăng lại nói, "…Ngươi cũng không cần khuyên ta, thị phi đúng sai ta quá rõ ràng."
Dương Lăng là thực có tật xem ác như cừu, La Nghi Ninh tự nhiên nhớ được. Năm đó Từ Vị sắp chết, hắn là vì Từ Vị ở ngoài cửa điện quỳ hai ngày.
- "...Tiểu thư, nô tì có thể để đồ của đại nhân ở đây không?"
Có một tỳ nữ ôm thùng văn kiện vào.
Vì muốn dẫn nàng ra ngoài chơi, liền nghĩ trên đường xử lý công vụ, cho nên mới mang theo.
Nghi Ninh gật gật đầu:
- "Đặt nơi này đi."
Chỉ chỉ mấy chỗ để nàng ta đặt xuống. Tỳ nữ thả văn kiện xuống liền cuối người đi ra ngoài, Nghi Ninh chuyển thùng đến phía trước, khóa đồng cũng vừa mới được thị nữ mở ra.
Đã là đồ vật của La Thận Viễn, nàng liền không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thua-tuong/383409/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.