Khi đã giải quyết xong vấn đề ở trong lòng, Nhâm Xử An và Giang Đồng cùng nhau vui mừng chào tạm biệt Sở Dĩ Lam.
Nhâm Xử An nhấc tay nói: “Lần này thật sự phải cảm ơn anh Lam rồi, tuy anh nói làm vậy không phải vì muốn giúp tôi, nhưng tôi biết anh là một người tốt!”
Sở Dĩ Lam xoa cánh tay của mình rồi như có như không lộ ra dáng vẻ bực mình, phồng hai má: “Được rồi, đừng có phát mấy cái thẻ người tốt rắc rối đó cho anh, thật sự không phải vì muốn giúp em nên anh mới làm vậy đâu, trời cũng tối rồi, em mau về đi! Dù tên họ Khương đó biết chuyện nhưng hắn ta vẫn không chịu hợp tác cùng chúng ta thì cũng không sao. Anh trai anh nhất định sẽ giải quyết mọi chuyện một cách êm đẹp, nên em không cần phải bận tâm về chuyện này đâu! Nhưng nếu em thật lòng muốn cảm ơn anh thì…”
Anh ta dừng một chút rồi đột nhiên nhếch miệng cười: “Ký hợp đồng với Tinh Diệu của bọn anh em thấy sao? Em có thể dùng cách này để kiếm tiền cho anh đấy.”
Nếu ký hợp đồng với Tinh Diệu, có lẽ là cô đã nhặt được một món hời lớn mới đúng!
Lúc này đột nhiên Nhâm Xử An có chút cảm động, cô chỉ quay phim với bọn họ vài ngày, hơn nữa cô cũng không thích làm cùng nhiều người thôi, vậy mà lại giúp đỡ cô nhiều như vậy.
Những việc này chỉ là chuyện nhỏ so với khả năng của Sở Dĩ Lam, chẳng cần tốn tí sức lực nào, nhưng cô không thể nghĩ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thieu-nien-phan-nghich/231452/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.