“Lát nữa tôi phải bay đến Ma Đô.” Quý Lan chủ động đề cập đến lịch trình của mình.
Nhâm Xử An lườm anh một cái, không trả lời.
Tên khốn kiếp này diễn với cô từ nhỏ tới lớn, cô vẫn còn đang giận dữ đây.
Làm sao có thể có cái nhìn tốt về anh được.
“Nhớ hôm em quay xong “Ám Dũng”, tôi còn mua hoa tặng em nữa.” Quý Lan lại nói thêm một câu, ánh mắt có chút chờ mong nhìn về phía Nhâm Xử An.
Nhưng anh vẫn trưng ra bộ mặt cứng nhắc, giọng điệu không hề thay đổi.
Hứ, còn mộng tưởng rằng cô sẽ mua hoa tiễn anh nữa cơ. Không đi tiễn bằng một cái bạt tai là may lắm rồi, anh còn mơ đẹp thế nhỉ.
Nhậm Xử An không ngừng chửi thầm trong lòng. Sau đó lại liếc nhìn Quý Lan, cất giọng thờ ơ: “Hôm nay anh nói hơi nhiều rồi đấy.”
Quý Lan xị mặt ra, trên khuôn mặt anh tuấn có chút uỷ khuất. Anh lấy ra chiếc hộp nhỏ từ một bên túi, đi đến bên cạnh Nhâm Xử An.
“Biết ngay là em không chuẩn bị quà.” Giọng nói của anh có chút nặng trĩu, anh mở chiếc hộp kia ra, đưa tới trước mặt Nhâm Xử An.
“Vậy nên tôi đã chuẩn bị quà tặng cho em.”
Trái tim Nhâm Xử An rạo rực đập bình bịch. Món quà trong hộp toả ra những tia sáng, lấp lánh dưới ánh mặt trời. Lấp lánh đến mức cô phải nheo mắt lại.
Cô nhìn chằm chằm vào đôi bông tai xinh đẹp kia, nuốt nước bọt trong cổ họng xuống.
Đẹp quá đi mất.
Quý Lan đã hoàn thành xong vai diễn khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thieu-nien-phan-nghich/1019843/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.