“Nhâm Xử An, có người tìm chị.” Đến giờ cơm trưa, Đoạn Tiểu Lê gọi Nhâm Xử An.
Một lần lạ hai lần quen, bây giờ cô ấy đã biết tình huống cụ thể rồi, hoàn toàn không nhắc tới tên của Hoắc Khưu Dung nữa.
Nhâm Xử An lật đật muốn đi lấy cơm trưa của mình.
Nghe nói có người đang tìm mình, cô nhìn sang thì thấy Hoắc Khưu Dung đang cầm hai túi giấy đựng cơm trưa chạy lại đây.
Lần này có vẻ như mang theo cả kịch bản.
“Lại đến đây chơi, thời gian của các cậu ở bên đó rất thoải mái sao?” Nhâm Xử cầm lấy kịch bản, mở ra rồi lật vài trang. Trên đó đã có rất nhiều chỗ được bôi mực đỏ, có thể nhìn ra được sự nghiêm túc của Hoắc Khưu Dung.
“Cảnh quay của em không tính là nặng nên thời gian rất thoải mái.” Hoắc Khưu Dung cười nhưng vẫn có chút ngượng ngùng.
Kể từ khi Đoạn Tiểu Lê cất giọng gọi Nhâm Xử An, Quý Lan đã tập trung sự chú ý đến chỗ cô.
Nhìn thấy Hoắc Khưu Dung lại chạy tới đây, anh cau mày lại.
“Đến bên này ăn cùng đi.” Quý Lan vừa dứt lời, Hoắc Khưu Dung được quan tâm mà trong lòng cảm thấy có chút lo sợ nhưng vẫn đáp một tiếng, vui vẻ xách túi chạy đến chỗ anh.
Hoắc Khưu Dung ngoan ngoãn chào hỏi Quý Lan: “Chào anh Lan, tôi là Hoắc Khưu Dung.”
Quý Lan gật đầu, chỉ liếc nhẹ anh ta một chút: “Tôi biết cậu.”
Anh chàng này luôn tìm cớ tiếp cận thần tiên tỷ tỷ.
Anh hừ nhẹ trong lòng.
Hoắc Khưu Dung kinh ngạc khi nghe Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thieu-nien-phan-nghich/1019842/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.