Sau khi trở về, Sở Khuynh Ca tự băng bó đơn giản cho mình rồi đi ngủ. 
Nàng không cần đại phu, ngay cả gặp một người cũng không muốn. 
Xảo Nhi nhìn vết thương kia mà giật mình khiếp sợ. 
Nhưng nàng lại như một người không có chuyện gì vậy, cũng không biết đau, bôi thuốc lên rồi tùy tiện băng bó lại. 
Nàng không nói câu nào, mặc nguyên quần áo nằm xuống, không bao lâu sau đã ngủ say sưa. 
Vốn là Lam Vũ canh giữ ở ngoài cửa nhưng trong lòng Xảo Nhi hoảng sợ, sợ Công chúa quá đau lòng, ban đêm sẽ làm chuyện dại dột. 
Suy cho cùng, hiện tại Thế tử gia vẫn đang ở lại bên cạnh Sở Vi Vân đấy! 
Lam Vũ cân nhắc nhiều lần, cũng chỉ có thể nghe theo Xảo Nhi, canh giữ ở phòng ngoài, bảo vệ Công chúa ở cách tấm bình phong. 
Xảo Nhi thì ngồi ở bên giường, không dám rời đi một bước. 
Sở Khuynh Ca thật sự thiếp đi rất nhanh. 
Không phải nàng giả vờ ngủ như bọn họ tưởng. 
Thật ra bả vai rất đau nhưng nàng lại thấy thả lỏng lạ lùng. 
Sau khi thả lỏng, nàng liền ngủ mất. 
Trong lúc mơ mơ màng màng, dường như nàng nghe thấy vô số người gọi mình: Chỉ huy Sở, Chỉ huy Sở, Chỉ huy Sở, cô đang ở đâu? 
Linh hồn của nàng tựa như bay bổng giữa không trung. 
Đôi mắt lạnh lùng nhìn lướt qua tất cả những người ở dưới. 
Bọn họ đang kêu gọi, tìm kiếm trong bóng đêm mờ mịt. 
Máy bay trực thăng thả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260647/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.