“Dạ ca ca!” Nhìn thấy Phong Ly Dạ bước vào đại đường, Sở Vi Vân lập tức nghênh đón.
Ánh mắt Phong Ly Dạ nhàn nhạt, Phong Tảo có chú ý đến, tâm tình tốt khi nãy của Gia, hình như sau khi nhìn thấy Quận chúa đã không còn nữa.
Quả nhiên, nữ nhân thật sự phiền phức.
“Gia, Quốc công phu nhân có lệnh, đón Quận chúa vào phủ tĩnh dưỡng.” Phong Tảo lập tức giải thích.
Phong Ly Dạ không nói lời nào, đi vào trong.
Bóng dáng cao gầy từ đầu đến cuối tỏa ra ánh sáng bốn phía, khiến người ta không thể dời mắt.
Sở Vi Vân càng nhìn, nước trong mắt lại càng nhiều.
Không nói gì, chỉ âm thầm rơi nước mắt.
“Sức khỏe Quận chúa không tốt, mời đại phu đến.” Phong Ly Dạ quay đầu nhìn Phong Tảo một chút.
Phong Tảo lập tức muốn đi gọi đại phu.
Sở Vi Vân rốt cuộc mở miệng, ngăn lại: “Ta không có khó chịu, không cần tìm đại phu.”
“Nếu không phải khó chịu, thì tại sao lại muốn khóc?”
Tâm trạng của Phong Ly Dạ quả thực không tốt.
Trước khi trở về vốn là rất nhẹ nhõm, thậm chí là còn vui vẻ.
Bây giờ, chỉ cảm thấy không được tự nhiên.
Mặc dù ngữ khi và thái độ của hắn cũng không tính là rất lạnh lùng, nhưng Sở Vi Vân biết hắn không vui.
Nàng ta nhận lấy khăn tay Nhu Nhi đưa qua, lau nước mắt xong mới nhìn hắn, nước mắt đầm đìa: “Dạ ca ca, ta có lời muốn nói với chàng.”
Phong Ly Dạ đi đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260545/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.