“Ta nghĩ, Quận chúa đã hiểu lầm rồi, quan hệ của ta và Quận chúa, còn chưa cần đến mấy chữ lãnh đạm và tàn nhẫn này.”
Phong Ly Dạ tự rót cho mình một tách trà nóng, ngay vào lúc tách trà chạm vào môi mỏng, ngón tay lại dừng lại.
Trên cánh môi dường như còn sót lại một mùi thơm ngát, không muốn để nước trà làm tan đi.
Hắn để tách xuống, nhìn nữ tử đứng cách đó không xa, yếu ớt đến nỗi dường như có thể ngã xuống bất kì lúc nào.
“Quận chúa, đêm đã khuya, nếu không có chuyện gì khác, xin mời về.”
“Dạ ca ca, ta rốt cuộc đã làm gì sao? Tại sao sau khi trở về chàng lại lạnh nhạt với ta như thế?”
Sở Vi Vân chưa từng từ bỏ ý định, đi về phía trước hai bước, muốn ngồi xổm xuống trước mặt Phong Ly Dạ, nắm lấy vạt áo của hắn.
Đây là biểu hiện hèn mọn nhất của một nữ tử với nam tử mình yêu mến.
Nàng ta đã như thế này, chẳng lẽ hắn không có một chút lòng trắc ẩn nào?
Nhưng nàng ta không có cơ hội ngồi xuống trước mặt Phong Ly Dạ, càng không có cơ hội dụng vào áo bào của hắn.
Khoảnh khắc chân nàng ta muốn khụy xuống, Phong Ly Dạ tùy tiện phất tay áo một chút, Sở Vi Vân lập tức bị một luồng chưởng lực kéo lại, đưa ra ngoài.
Chờ đến khi nàng ta đứng vững, mới phát hiện, khoảng cách giữa hắn và nàng ta lại càng xa hơn.
“Tại sao?” Sở Vi Vân có chút mất khống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260544/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.