Phong Ly Dạ lập tức thu tay lại sau người, ánh mắt hắn toát lên vẻ lãnh đạm nhìn lướt qua gương mặt nàng, không muốn rời đi.
Phong Tảo lau lau mặt, không nhìn rõ sắc mặt của thế tử gia.
Nghe công chúa hỏi vậy, hắn ta theo bản năng đáp: “Thế tử gia muốn làm trứng xào…”
“Câm miệng!” Phong Ly Dạ trừng mắt nhìn hắn ta một cái.
Phong Tảo bị dọa đến nỗi cơ miệng run run, suýt nữa cắn phải lưỡi mình!
“Ta, ta không biết gì hết.”
“Ta sẽ tới đón nàng vào cung muộn một chút.” Phong Ly Dạ xoay người định rời đi.
Cái bát kia bị hắn giấu trong ống tay áo, không muốn để người khác nhìn thấy.
Đây tuyệt đối là tác phẩm thất bại nhất trong cuộc đời hắn từ trước tới giờ, tuyệt đối không thể để người khác nhìn thấy!
Sở Khuynh Ca nhìn bóng lưng có chút lạnh lùng của Phong Ly Dạ, thấy hắn thật sự không có chuyện gì thì mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
“Không đi ăn sáng cùng ta sao?”
Thân thể cao lớn của Phong Ly Dạ hơi cứng đờ, bước chân rõ ràng cũng cố ý chậm hơn, nhưng vừa nhìn thấy thứ đồ đang giấu trong ngực mình thì hắn lại đi nhanh hơn.
“Để hôm khác!”
Trước tiên phải tiêu hủy cái thứ khiến hắn mất hết thể diện này đi đã rồi tính.
Cơ mà không ngờ hắn vừa mới bước được vào bước thì Sở Khuynh Ca đã đuổi tới kịp, nàng kéo ống tay áo hắn: “Để ta xem xem.”
“Không được xem!”
“Để ta xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260364/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.