Phong Cửu Khanh hận.
Tâm trạng Nam Khánh phức tạp khó tả.
Bà ta không thể hận, bởi đó là cháu gái ruột của bà!
Nó là tiểu Điện hạ của Nam Tấn, tương lai thậm chí còn có thể là Nữ Hoàng Nam Tấn!
Bà ta không thể hận.
Nhưng tâm trạng lại nặng trĩu.
"Tuy nhiên trẫm đã gặp một tiểu nha đầu rất giống nàng ấy."
Phong Cửu Khanh ngạc nhiên, sau đó quay sang nhìn bà ta.
Nam Khánh bắt gặp ánh mắt hắn ta.
Lúc nào bà ta cũng nhìn hắn bằng ánh mắt yêu chiều: "Là cửu công chúa của nước Sở, lần này đi cùng Vân nhi đến Nam Tấn ta làm khách, để hôm khác trẫm đưa con bé tới gặp ngươi."
Phong Cửu Khanh nhìn bà ta một lát, rồi chợt cười một cách sầu thảm.
Trên đời này, không một ai có thể giống nàng ấy.
Gặp cũng có nghĩa lý gì?
…
Sở Vi Vân trở về trong sung sướng.
Ba vạn cấm quân! Quá đủ để nàng ta hô mưa gọi gió chốn hoàng thành này.
Ngay cả Nam Dương cũng không dám làm gì nàng ta!
Ah!
“Nhỏ máu nhận thân thật à?” Mới đầu Linh Lung có hơi lo lắng, nhưng thấy nàng ta vui như vậy cũng cảm thấy an tâm.
Sở Vi Vân lập tức đi tới, đóng chặt cửa lại.
"Ba vạn cấm quân cũng dám cho ta. Đương nhiên là đã nhận thân." Nàng ta vui vẻ nói.
Linh Lung không nói gì.
Thái hậu liệu sự như thần.
Năm đó, đứa bé được gửi đến để thay thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260033/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.