Đêm đó, Sở Khuynh Ca đã động tay động chân trong rượu của Phong Ly Dạ, khiến cho hai người họ thật sự ở bên nhau.
Dạ ca ca đã sống nhiều năm ở sa trường chinh chiến, huynh ấy căn bản không có ý định tiếp xúc nhiều với con gái.
Thậm chí, huynh ấy cũng không để bất cứ cô nương nào có cơ hội tới gần!
Hắn chỉ thật sự không hiểu, chỉ bị một mình Sở Khuynh Ca mê hoặc!
Nếu hắn đã nếm qua vị ngon của những người khác, thì hắn vẫn còn nghĩ về người đàn bà ti tiện đó sao?
"Dạ ca ca, muội thật sự có thể, muội có thể tốt hơn cô ta, muội có thể khiến cho huynh vui hơn, thoải mái hơn."
Sở Vi Vân cởi bỏ y phục của nàng ta, từ từ tiến lại gần hắn.
"Dạ ca ca, hãy cho muội một cơ hội, muội nhất định có thể khiến huynh vui sướng."
"Ngươi...không biết liêm sĩ!" Phong Ly Dạ nắm chặt tay, đấm vào bàn một đấm.
Chỉ là không nghĩ tới, sức lực đấm ra lại yếu như vậy, đến cả cái bàn cũng không bể!
"Dạ ca ca! Tại sao huynh lại ngoan cố như vậy!"
Sở Vi Vân có chút lo lắng, Phong Tảo đi tìm ả ti tiện kia, không biết khi nào sẽ trở về.
Nàng ta nhất định phải cùng Dạ ca ca nên phu thê!
Nếu không, kẻ xấu như Phong Tảo, nhất định sẽ ngăn bọn họ lại!
"Dạ ca ca, hãy cho muội một cơ hội, muội chỉ muốn hầu hạ huynh thật tốt!"
"Da ca ca, muội là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259976/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.