“Rốt cuộc thì ngươi đã làm gì Nam Tinh?” Sở Khuynh Ca đi phía sau Phượng Cửu Khanh, vẻ mặt lạnh như băng.
“Ngươi muốn biết?” Phượng Cửu Khanh không hề quay đầu nhìn lại, nhưng trong lòng có chút kinh ngạc.
Nàng vẫn chưa đi à?
“Không sợ chết sao?”
Khuynh Ca bước nhanh đến trước mặt ôngh ta, giật lấy bình rượu từ trong tay ông ta và ném nó xuống đất, gây ra một tiếng “xoảng”.
“Rốt cuộc ngươi đã làm gì Nam Tinh? Mau nói cho ta biết!”
Phượng Cửu Khanh ngẩng đầu nhìn nàng.
Cái bình bị nàng ném đi mất, nhưng ông ta cũng không hề tức giận, chỉ là trong đôi mắt còn vương chút hơi rượu trong phút chốc trở nên mơ màng.
“Ngươi là cửu công chúa của nước Sở?”
“Liên quan gì đế người?” Điều nàng muốn hỏi bây giờ là chuyện của Nam Tinh!
“Nếu như ngươi đã là cửu công chúa của nước Sở, thứ nhất người không phải nữ nhi của Tinh Nhi, thứ hai ngươi cũng không phải người của hoàng tộc Nam Tấn, ngươi dùng lập trường gì để tra hỏi ta?”
Lời nói của Phượng Cửu Khanh khiến hơi thở của Khuynh Ca ngưng trệ, trong lòng nàng đột nhiên có cảm giác đau nhói.
Nàng... không phải người của hoàng tộc Nam Tấn, cũng không phải nữ nhi của Nam Tinh, nàng dựa vào cái gì mà tra hỏi?
Tuy nhiên, nếu Nam Tinh thực sự là mẫu thân đã xuyên không đến đây của nàng...
Nhưng ai sẽ tin điều này cơ chứ? Ngay cả nàng cũng không dám tin nữa mà, đúng không?
“Khẩu súng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259950/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.