Vậy mà Khuynh Ca lại nói đúng, Mục Uyên quả thực có phần do dự.
Kể từ buổi tối khi nàng ôm hắn ta một lần chỉ để chọc giận Phong Ly Dạ bỏ đi, sau đó hắn ta đã cảm nhận được thân thể mềm mại của nàng.
Giờ đây khi gặp lại nàng, đặc biệt là vào hoàn cảnh cô nam quả nữ như lúc này, không tránh khỏi…
Không tránh khỏi nảy sinh một phần ý nghĩ vô sỉ không đứng đắn.
Bởi vậy nên động tác gõ cửa vừa rồi mới có đôi phần lưỡng lự như vậy.
“Sao vậy? Rốt cuộc là muốn vào trong hay muốn đi?”
Sở Khuynh Ca trừng mắt nhìn bước chân Mục Uyên đang lùi lại, nàng khẽ nhíu mày: “Lề mề chậm chạp, có phải là nam nhân không vậy?”
Mục Uyên bỗng đỏ bừng mặt, phút chốc trở nên thẹn quá hóa giận.
Tức thật! Nha đầu thối này có biết nói chuyện không vậy!
Hắn ta có phải là nam nhân hay không, cần phải chứng minh cho nàng thấy
sao?
Có điều, Sở Khuynh Ca vừa nói vậy xong, chính nàng cũng cảm thấy hơi bối
rối, nhưng cảm giác đó cũng nhanh chóng tan biến.
Hắn ta sải bước tiến vào trong, trừng mắt lên nhìn nàng: “Đóng cửa lại!”
Đóng cửa?
Đây quả đúng là một chuyện hiếm có.
Thông thường hắn ta kiêng dè nhất là những chuyện như nam nữ thụ thụ bất
thân, tuyệt đối không bằng lòng cô nam quả nữ ở cùng một phòng với nàng.
Có chuyện quan trọng thật sao?
Nàng bước tới, đóng cửa phòng lại, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259940/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.