“Có... có phải... là ý đó không?”
Sở Vi Vân kinh hồn bạt vía, hoảng sợ đến mức không làm chủ được tinh thần.
Đang yên đang lành làm sao lại cuất hiện một người biết được bí mật thân phận của nàng ta?
“Người đó rốt cuộc là ai?”
“Phụ thân trên danh nghĩa của ngươi, Sở Nhan, là Sở tướng quân mười năm trước!”
“Cái gì?” Lần này, Sở Vi Vân lại càng thêm sợ hãi, mất hết sức lực, cả người gần như ngã quỵ xuống đất.
Linh Lung nhìn thấy dáng vẻ này của nàng ta, trong lòng tràn ngập sự chán ghét.
Cũng không biết thái hậu đã chọn người như thế nào! Vậy mà lại chọn một phế vật như vậy!
Có lẽ là do Sở Vi Vân may mắn, năm đó trong số tất cả những đứa trẻ, chỉ có máu của nàng ta là có thể hòa vào với máu của con gái Nam Tinh!
Đó đều là định mệnh! Nhưng lại bất công đến thế!
Nếu ban đầu người được chọn là nàng ta, bây giờ, nói không chừng bây giờ nàng ta đã có thể lên ngôi và trở thành nữ hoàng bệ hạ của Nam Tấn!
“Ngươi hoảng sợ cái gì? Không phải Phong Ly Dạ đã nói sẽ đưa ngươi đi gặp một người sao?” Linh Lung lạnh lùng “hừ” một tiếng.
“Nhưng nếu như ta gặp rồi, không phải sẽ bị lộ tẩy hết rồi sao?”
Người đó, cái người tên Sở Nhan đó, đã biết rằng nàng ta không phải là con gái của mình từ lâu rồi.
Nàng ta mà đi, không phải là đưa cừu vào miệng cọp sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259895/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.