Cho nên, Linh Lung thật sự rất ghét thứ rác rưởi này!
Vừa ngu xuẩn lại vừa xấu xa.
Nói chuyện với nàng ta, quả thật là đang hạ thấp sự thông minh của bản thân mình.
"Với Sở Nhan mà nói, đám người của Phong Ly Dạ đều là những kẻ xa lạ."
"Ông ta đã bị giam cầm mười mấy năm rồi, bây giờ nhìn ai cũng đều không thể tin tưởng được."
"Lúc trước ông ta dốc sức giữ lại mạng ở ngoài chiến trường, muốn quay về hỏi Hoàng Thành cho ra lẽ. Không ngờ đúng lúc nghe được tin Nam Tinh ngã vực chết, mà ông ta cũng trùng hợp nhìn thấy con gái ruột của mình bị tráo đổi."
"Vậy... Vậy thì sau đó ông ta..." Cả người Sở Vi Vân đều đang run rẩy.
Chính mắt ông ta nhìn thấy, chuyện này, có giải thích như nào cũng thật sự không thể tin được.
Đã không còn đường nào khác để đi nữa rồi.
Nàng ta nhất định không thể gặp Sở Nhan!
"Có lẽ là ông ấy tận mắt nhìn thấy con gái của mình bị hại, sau đó nữa thì bản thân cũng bị đuổi giết, rồi thì mai danh ẩn tích."
"Nói cách khác, Thái hậu cũng biết ông ta vẫn còn sống?" Lúc này, cuối cùng Sở Vi Vân cũng coi như không còn ngu xuẩn như thế nữa.
Linh Lung không muốn trả lời câu hỏi tẻ nhạt này của nàng ta.
Quả thực là Thái hậu biết, cũng đoán được chuyện năm đó có lẽ là có liên quan tới Nam Khánh.
"Vậy bây giờ ta nên làm gì?"
Nếu như Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259894/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.