Sau khi uống thuốc Sở Nhan đã ngủ rồi.
Khuynh Ca đã thêm một chút thuốc ngủ vào trong thuốc, theo như nàng nói thì Sở tướng quân có thể ngủ đến sáng sớm.
Vì vậy, chuyện sắp xếp để Sở Vi Vân gặp mặt cũng phải đợi đến sáng sớm.
Sở Khuynh Ca không biết kế hoạch của họ, trên đường về Phong Ly Dạ đi cùng nàng.
Hai người đi cùng nhau, bầu không khí lạ lùng khó tả.
Ánh trăng buông xuống, trên mặt đất kéo ra hai cái bóng dài.
Lúc này trái tim Sở Khuynh Ca không thể bình tĩnh nổi.
Chỉ cần rơi vào im lặng thì sẽ nghĩ tới những gì Phong Ly Dạ đã làm với nàng trong phòng ngủ ở điện Vĩnh Hòa vào sáng sớm.
Nàng cũng sẽ nhớ tới khoảnh khắc nhục nhã chấn động lòng người khi cơ thể nàng bị hắn mạnh mẽ xâm chiếm.
Đến bây giờ không nói rõ được rốt cuộc là nhục nhã hay là hồi hộp.
Chỉ là muốn tránh xa hắn.
Đột nhiên nàng đi nhanh hơn.
Phong Ly Dạ nhìn chằm chằm bóng lưng của nàng, hắn vẫn chậm rãi đi phía sau nàng.
Nhưng cho dù tốc độ của hắn ta có vẻ chậm nhưng vẫn luôn đi sau nàng duy trì khoảng cách ba bước chân, chưa từng tụt lại.
Cuối cùng Sở Khuynh Ca không nhịn được nữa dừng lại quay đầu nhìn hắn.
“Thế tử gia, giữa ta và chàng...”
“Có người đến.” Hắn không muốn nghe bởi vì hắn biết nàng muốn nói gì.
Chẳng qua là muốn nói với hắn từ giờ đừng có quấy rầy nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259876/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.