Hai canh giờ cũng đủ để người nào đó làm được rất nhiều chuyện.
Nhỡ đâu sau khi Sở Khuynh Ca trở về sẽ bịa đặt gì đó, hoặc là, mang mọi người chạy trốn!
Bên người nàng có một cao thủ tuyệt đỉnh là Phong Ly Dạ, nếu như chạy thật thì muốn bắt lại cũng không phải chuyện dễ!
Nam Dương trầm giọng nói: “Bệ hạ, nhi thần nguyện ý cho Cửu công chúa thêm thời gian, nhưng trong khoảng thời gian này, Cửu công chúa phải bị giam lại!”
Sắc mặt của Phong Ly Dạ hơi trầm xuống, không vui nói: “Nếu Khuynh Nhi muốn tìm kiếm chứng cứ thì đương nhiên không thể bị nhốt lại được, nếu không, tìm chứng cứ từ đâu ra?”
“Thế tử gia, tất cả mọi người đều thấy khi Minh Nguyệt xảy ra chuyện, chỉ có một mình Cửu công chúa ở đấy.”
Nam Dương ngoái đầu nhìn lại, hừ lạnh: “Hiện giờ Cửu công chúa có hiềm nghi lớn nhất, thả nàng ra ngoài, đến cuối cùng là muốn tìm kiếm chứng cứ hay muốn hủy diệt chứng cứ đây, hoặc là nói, là bịa đặt chứng cứ, ai có thể biết được?”
Để người bị tình nghi đi tìm chứng cứ, đây không phải đang nói giỡn đấy à?
Ánh mắt Phong Ly Dạ thâm trầm, đang muốn nói gì đó.
không ngờ, Sở Khuynh Ca lại nói: “Không sao, chỉ cần bệ hạ hứa hẹn, phái người đáng tin cậy đến trông coi thi thể của minh nguyệt công chúa, thì ta bị giam hai canh giờ cũng không sao hết.”
“Nàng chắc chắn chứ?” Phong Ly Dạ rũ mắt nhìn chằm chằm vào nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259780/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.