Giết ra ngoài là điều không thể nào.
Đừng nói đại nội thị vệ hàng ngàn hàng vạn, chính là một Nam Dương, một Hàn Thượng cung thâm tàng bất lộ, vẫn đủ để dằn vặt bọn họ.
Phong Ly Dạ giao thủ với Nam Dương, trọng thương khi đó của hắn chưa lành, không phải là đối thủ của Nam Dương.
Hiện giờ tuy rằng nội thương khá hơn một chút, nhưng cũng không bình phục hoàn toàn.
Lúc này đánh với Nam Dương, chính hắn cũng không nắm chắc được bao nhiêu.
Nhưng Sở Khuynh Ca hiểu rõ tính tình của cái tên này, thật sự muốn dẫn nàng giết ra ngoài, đó là điều tuyệt đối có thể không cần mạng nữa.
Có đôi khi hắn chính là một gã điên.
Cho nên, thà rằng bị nhốt lại, nhốt hai canh giờ.
“Hàn Thượng cung, làm phiền chuẩn bị cho ta mấy chục tấm vải thổ cẩm mỏng nhẹ nhất, và cả một viên dạ minh châu thật là sáng nữa.”
Trước khi bị dẫn đi, Sở Khuynh Ca đã yêu cầu như thế.
Hàn Thượng cung cúi đầu nói: “Được.”
Ở hoàng cung, mấy thứ này chỗ nào cũng có thể thấy được, muốn chuẩn bị cũng không khó.
Vì thế, Khuynh Ca cùng Phong Ly Dạ cùng nhau, bị nhốt lại.
“Vừa rồi chàng nói gì với Phong Tứ vậy?” Khuynh Ca có chút tò mò.
Trước khi đi vào cùng nàng, hắn dùng ánh mắt trao đổi qua cùng Phong Tứ.
Phong Tứ rõ ràng là hiểu ý, lập tức lui xuống.
Chủ tớ hai người vào sinh ra tử nhiều năm như vậy, đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259778/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.