Sau hai nén nhang, Phong Dạ Ly đi ra khỏi gian phòng. 
Khuôn mặt lạnh như băng trước sau như một, chỉ là nhiều hơn vài phần rét lạnh so với trước đây. 
Sở Khuynh Ca đi phía sau hắn, nhìn qua có hơi suy yếu. 
Có điều, đôi mắt to ngập nước vẫn một mực nhìn chằm chằm mặt đất, dường như ngay cả dũng khí ngẩng đầu nhìn hắn một cái cũng không có. 
Quả thật, quá mất mặt. 
Nàng thật sự còn cho rằng bản thân đang cứu người, vì thế đã liều mạng kéo… Không phải, phải gọi là nhổ! 
Ai mà biết được! 
Ai biết được cái tên sắc dục này… Quỷ, sáng sớm mà ý chí chiến đấu đã dâng trào, rốt cuộc là có bao nhiêu hứng thú chứ? 
Thật sự không liên quan đến nàng, nàng mơ mơ màng màng ngủ, làm sao có thể phân biệt rõ ràng được chứ. 
Người phía trước bỗng nhiên dừng lại, Sở Khuynh Ca vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân. 
Một cái sơ sẩy, rầm một tiếng trực tiếp đụng phải lưng của hắn. 
Vô cùng, cứng rắn! 
Đau chết mất! 
Mũi đau, ngay cả đầu cũng choáng váng, chân mềm nhũn muốn ngã xuống. 
Phong Ly Dạ quay đầu lại, đỡ nàng: “Còn muốn giả chết? Vừa rồi không phải rất hăng hái sao?” 
Sở Khuynh Ca cố gắng đứng vững, gương mặt đỏ bừng lên! 
Mới vừa rồi nàng có tinh thần là bởi vì nàng cho rằng nàng thật sự đang cứu người! 
Cứu người! Còn có thể không dùng hết sức lực từ lúc được sinh ra sao? 
Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259699/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.