“Hàn Thượng cung, Hoàng tổ mẫu đâu?” Hai ngày nay bởi vì được Nam Khánh khoan dung và cưng chiều, cho nên sự kiêu ngoại của Sở Vi Vân đã tăng lên không ít. 
Cho dù ở trước mặt Hàn Thượng cung, nàng ta cũng đã bắt đầu trở nên vô lễ. 
“Ta muốn gặp Hoàng tổ mẫu, ta muốn nói cho người biết, những người này ai nấy đều khi dễ ta!” 
Hàn Thượng cung nhìn Trương Nham một cái, Trương Nham nói: “Tiểu điện hạ muốn xe ngựa, người không muốn cưỡi ngựa xuất chinh.” 
Hàn Thượng cung sao lại không hiểu tính tình của Sở Vi Vân, trước kia thì õng ẹo nũng nịu, hai ngày nay thì là ngang ngược kiêu căng. 
Bà ấy cung kính nói: “Tiểu điện hạ, hôm nay bệ hạ long thể bất an, người sẽ không đến để tiễn biệt tiểu điện hạ.” 
“…” 
“Tiểu điện hạ, người là điện hạ tương lai được lựa chọn, điện hạ của các triều đại Nam Tấn chúng ta không ai không phải là đại anh hùng.” 
Hàn Thượng cung dắt ngựa đến, dắt đến trước mặt Sở Vi Vân. 
“Tiểu điện hạ, nếu ngay cả ngựa người cũng không dám cưỡi, tương lai, làm sao người cưỡi ngựa đánh khắp thiên hạ?” 
Sở Vi vân mím môi. 
Ai muốn cưỡi ngựa để đánh khắp thiên hạ? 
Thiên hạ này cứ để cho người khác đến đánh giúp nàng ta, nàng ta trốn ở trong cung sống phóng túng là tốt rồi.1 
Thân phận của nàng ta tôn quý như thế, chẳng lẽ thật sự muốn nàng ta đích thân đi đánh giặc sao? 
Giống như lần xuất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259697/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.