Edit: Vũ Quân
Dựa theo trình độ đau đớn của Đường Miên đáng lẽ cô sẽ ngủ không yên, cũng không biết là do đêm qua thật sự ngủ quá ít bây giờ buồn ngủ, hay là do Hạ Nhai ôm ấp và ổ chăn quá thoải mái, thế nhưng cô thật sự đã ngủ, lại còn có ngủ cực kì say.
Cô ngủ dậy đã qua buổi sáng, bên ngoài ánh mặt trời vẫn đang sáng lạn, từ khe hở của bức màn tiến vào, làm phía trước cửa sổ sàn nhà cũ đều tỏa ra chút ấm áp.
Hạ Nhai vốn ôm cô cũng đã rời giường, Đường Miên trở mình, thấy chỗ nệm bên cạnh bị Hạ Nhai đè ra một chỗ trũng xuống, nghĩ vừa rồi cô ngủ dựa ra ngoài, có lẽ Hạ Nhai ôm cô một nửa người đều treo trên không trung, tức khắc cô cảm thấy có chút đau lòng.
"Em tỉnh rồi, vừa lúc đấy." Ngay khi Đường Miên ở trên giường ngồi dậy, Hạ Nhai đi tới, đem cái ly cầm trên tay đặt ở một bên trên tủ đầu giường.
"Nhanh uống cái này đi."
Đường nhậm lấy, là nước đường đỏ, cô sửng sốt: "Là anh nấu sao?"
"Bằng không thì ở đâu ra?" Hạ Nhai thuận tay nhéo mặt Cừu nhỏ một phen.
"Chẳng lẽ là Cừu ngốc như em mộng du rời giường tự nấu cho mình?"
"Cảm ơn......" Đường Miên cúi đầu nhấp một ngụm nhỏ, nước đường đỏ ngọt ngào ấm áp làm cho trái tim cô cũng nóng lên.
"Uống thật ngon."
Hạ Nhai cười nhạo một tiếng: "Cái này đơn giản cũng không có hàm lượng kỹ thuật gì, còn không uống ngon?"
Nói xong anh lại ném một túi nilon lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-liem-cau/1751640/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.