Edit: Vũ Quân
Đường Miên trở lại văn phòng, tâm tình có chút uể oải.
Từ còn lúc còn ngồi trên ghế nhà trường các giáo viên đã thường xuyên chỉ ra cô không đủ quyết đoán, sẽ không trụ được lâu dài, thật ra một chút cũng không sai sai, cô từ nhỏ đã có tính cách nhỏ nhẹ, thật sự không lấy ra được khí thế như các giáo viên khác, cho nên mới giống như bây giờ bị học sinh đùa giỡn trong lòng bàn tay...
Nhìn thấy Đường Miên ngồi bò một hồi lâu, Ngô Mẫn ở bên cạnh không nhịn được, bà rót một ly nước ấm đặt trong tầm tay của Đường Miên.
"Sao vậy, gặp phải khó khăn hả, có muốn nói với cô không?"
"Cô giáo Ngô..." Đường Miên một khi bị hỏi thì càng không nín được.
"Thật ra cũng không có gì, chỉ là việc về Hạ Nhai..."
Vừa nghe thấy Hạ Nhai, Ngô Mẫn đã hiểu cảm xúc của Đường Miên, bà ngồi bên cạnh Đường Miên, vỗ vai cô.
"Đứa nhỏ Hạ Nhai này đúng là có chút khó giải quyết, nhưng em không cần xem nó như đứa trẻ hư, thật ra trước kia nó không phải như thế."
Đường Miên vừa nghe thấy lời này của Ngô Mẫn, cũng hơi có tinh thần.
"Cô giáo Ngô, trước kia cậu ấy như thế nào?"
"Trước kia Hạ Nhai học ở trường trung học sơ bộ, cô từng dạy thằng bé một học kì, lúc ấy thành tích của Hạ Nhai rất tốt, là mũi nhọn trong lớp, lại còn rất xuất chúng." Ngô Mẫn hồi tưởng lại Hạ Nhai lúc đó, ánh mắt càng trở nên dịu dàng.
"Tuy rằng lúc ấy cũng đã nhìn ra được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-liem-cau/1751614/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.