Ngày hôm sau khi Nguyên Huyền Khanh vừa thức giấc, cả người lại uể oải không muốn động đậy. Cảnh Vệ hôm qua vẫn ở đây chưa hề rời đi nhưng bất kể Nguyên Huyền Khanh có nói hay làm cái gì thì hắn vẫn không lên tiếng đáp lại. Nguyên Huyền Khanh cũng thôi không cố tốn công vô ích nữa, y phải chuẩn bị làm công việc thường ngày thôi. Tuy là mệt thật nhưng việc thì vẫn phải làm.
[Hòa Quân Điện]
- Cái gì? Lên ngôi chưa bao lâu lại vì không thực hiện được một lời tuyên thệ mà bị phế ngôi à? Vậy bây giờ nói xem, ai có thể thay thế được ngài ấy?
Nguyên Chiêu Võ năm xưa từng lập ra một lời tuyên thệ trước tiền triều Thánh Môn, đương triều Thánh Môn không ai biết cụ thể lời đó là gì, chỉ biết nếu như không thể thực hiện thì Nguyên Chiêu Võ sẽ sang tên đổi họ, trao trả ngôi vị. Nguyên Huyền Khanh đối với điều này cũng không có ý kiến, hay nói đúng hơn là không có tư cách để ý kiến. Nguyên Chiêu Võ nể mặt y nhưng tiền triều Thánh Môn thì không có chuyện sẽ nể mặt ai.
Nếu như Nguyên Chiêu Võ trao trả ngôi vị, vậy thì người thay thế hắn là ai? Đây là câu hỏi mà ai nấy trong Điện Hòa Quân đều hỏi ra miệng, riêng Nguyên Huyền Khanh thì im lặng từ đầu đến cuối. Ai lên cũng được, y dù sao cũng chỉ quỳ hành lễ với một người là Nguyên Chiêu Võ mà thôi, tuyệt không có người thứ hai.
Nguyên Chiêu Võ là Gia Chủ Nguyên Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-don-phuong/2802926/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.