Ngày... tháng.... năm
- Dương Hiền năm nay là tròn 24 phải không?
Đũa thịt bò còn đang dừng trước mặt bị chặn lại, nàng ngậm ngùi thả miếng thịt còn nóng sốt vào bát, ngửng mặt nở ra nụ cười với người phụ nữ đối diện. Sau cơn shock hình ảnh khi nhìn thấy Ân Phong, nàng tự trấn định lại mình. Sau màn chào hỏi chớp nhoáng với nhị vị phụ huynh, hai gia đình an vị quanh bàn lẩu nhỏ. Bầu không khí ấm áp thân mật bao trùm, thực sự không tệ với một ngày thứ bảy đẹp trời với tiết trời mát mẻ, lác đác mưa ngâu.
- Vâng.. cháu 24 ạ.
Nhỏ nhẹ trả lời không quên nở một nụ cười thương hiệu "thân thiện". Bác gái mắt bỗng sáng lên như bắt được vàng, vỗ tay đánh đét reo lên khiến nụ cười tiêu chuẩn của nàng bị lệch đi mấy phân.
- Khéo quá, con trai bác năm nay cũng vừa tròn 27 tuổi. Đây chính là duyên phận! Duyên phận! Chị nói có phải không?
Câu dưới ấy là quay sang mẹ nàng lúc này đang cười tươi hớn hở hùa theo. Mặc cho Dương Hiền lúc này khóe môi đã hạ xuống cằm, hàng mày chau lại nhăn tít thành một hệ zích zắc. Nàng nghĩ cần nghiêm túc nghiên cứu xem số 24 với số 27 nó liên quan gì đến nhau mà bác "nhà trai" có thể kết nối xuyên Toán học như vậy.
- Ax... Em thấy Dương Hiền lớn lên giống chị, rất xinh đẹp. Em luôn muốn có một đứa con gái, ấy vậy mà sinh mãi cũng chỉ ra được hai thằng con trai thô kệch. Đứa bé mới lên cấp 3, còn đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-doc-than/471223/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.