Ngày...tháng...năm....
Cơn cao trào đến như thuỷ triều mang nàng lên đỉnh của ngọn núi. Dương Hiền không thể ngờ chỉ mới chạm vào thôi đã có thể khiến nàng bắn ra.
Ân Phong cũng không ngờ nàng lại có thể đạt cao trào ngay như vậy, gò má khoé miệng anh bắn đầy mật dịch trong suốt của nàng.
Hoa nguyệt co giật không ngừng đem đầu lưỡi của Ân Phong mút chặt. Viên đá nhỏ xíu nằm trong mị thịt toả ra hơi lạnh khiến cho từng tấc từng tấc da thịt nàng không ngừng co rút run rẩy.
Lưỡi của anh đánh qua đánh lại trong huyệt nhỏ của nàng, có thể cảm nhận được cánh môi mềm mại của anh cọ lên vách môi lớn môi nhỏ của nàng như một giác hút, tham lam đem hoa nguyệt nàng mút trọn. Thỉnh thoảng hàm răng Ân Phong nhay nhay lên hạt châu ngoài cửa động khiến nàng lại hét lên đem nước mật chảy ra thêm một đoàn.
Nước mật hoà cùng nước đá lành lạnh chạy xuống họng Ân Phong, anh thoả mãn nuốt lấy tất cả mật dịch thơm ngon của nàng. Thứ chất lỏng tượng trưng cho tình yêu của nàng còn khiến anh say hơn rượu gấp trăm lần.
Hai bắp đùi nàng kẹp chặt lấy gương mặt anh, hông nhỏ rướn cao bắt nhịp cùng đầu lưỡi anh đưa đẩy. Cảm thấy hoa tâm của nàng co giật, Ân Phong há miệng mút chặt lấy tiểu huyệt, đón nhận tất cả tinh tuý của nàng thêm lần nữa.
- A...a....a... Phong.., Phong...aaaa....
Dương Hiền không thể làm gì khác ngoài hét lên trong cơn cực khoái điên cuồng. Ân Phong đứng thẳng, nhìn cơ thể kiều diễm đang nằm rộng mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-doc-than/471220/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.