Đúng là "bệnh đến thì nhanh, chữa thì lâu", đặc biệt đối với người mười mấynăm trời chưa từng bị ốm dù chỉ là cảm cúm như tôi thì việc khỏi bệnh càng đặcbiệt khó khăn hơn. Dù đã hạ sốt rồi nhưng tiếp theo là ho, ngạt mũi, từ sáng đếntối nước mũi cứ chảy ròng ròng.
E rằng bất kỳ ai cũng sẽ không nảy sinh ham muốn sinh lý hoặc ham muốn tinhthần đối với người mà bất kỳ khi nào, ở đâu cũng xì xoẹt rồi vứt ra một đốnggiấy lau mũi như tôi.
Vì những điều nói trên, thân thể ngọc ngà của tôi vẫn còn nguyên vẹn.
Thương Ngô mua vé tàu đêm ngày Ba mươi tháng Tư, ban ngày tôi vẫn đi làm chịusự bóc lột của nhà tư bản như thường lệ, còn anh đến quán để sắp xếp công việctrong thời gian nghỉ lễ. Hai chúng tôi hẹn sau khi tôi tan làm sẽ cùng nhau đisiêu thị mua ít đồ ăn trên đường.
Kết quả là, sếp lớn của công ty mà chúng tôi có lúc ngỡ là Hitler, không hiểucó phải tối qua đã được Bồ Tát cảm hóa hay không mà bỗng nhiên trở nên lươngthiện, tốt bụng lạ thường, cho phép toàn bộ nhân viên chúng tôi tan làm trước batiếng.
Không khí tự do thật dễ chịu!
Tôi đứng ở bên ngoài tòa nhà văn phòng hít thở thật sâu để hưởng thụ. Sau khilàm hành động khác người đó xong, tôi quyết định tiện đường đi kiểm tra côngviệc của Thương Ngô.
Vì ở quán có mấy cô bé trông tươi tắn mơn mởn, giống như những cây củ cải vừamới được nhổ lên, đến tôi nhìn mà cũng cảm thấy thèm thuồng.
Với mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-day-chong-cua-ho-cai/37433/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.